l
Cái tên người cổ đại này lời nói vô cùng phong nhã, tôi nghe thấy cũng liền choáng vãng mặt mày, Khi tôi chưa kịp hiểu xảy ra chuyện gì thì Âm Thao chợt nói: " Nhưng mà âm phủ từ xưa đến nay rất ít lấy tên họ của mình nói người khác, thân phận càng tôn quý, càng kiêng kị nói ra tên của mình. Cho nên sau này khi cùng người khác nhắc đến tôi, hãy gọi tôi là Âm Thập Nhị, những người đó sẽ biết là ta."
" Ahh" Tôi thật là vinh hạnh, vì đã có thể biết được tên của một người có thân phận tôn quý ở âm phủ.!
Nói đên đây, anh ta đã xưng " tôi" thân mật hơn rất nhiều với xưng " Bổn Quân" rất nhiều.—Từ từ vun đắp, đúng là đang từ từ vun đắp tình cảm!!!
Tôi suy nghĩ, hỏi: " Đúng rồi, hồn tôi rời khỏi xác lúc nào vậy??"
" Lúc cô chay đi, liền bị ngã một cái, sau đó thì cơ thể ở lại, linh hồn rồi vẫn cứ thế chạy đi"
Bị ngã sao?
Tôi lại nhớ tới, quả thật khi chạy vào Quỷ môn quan, tôi có ngã qua một lần, sau đó liên nghe thấy giọng nói của Từ Viện Viện hay của Tình Nhi hét, thì ra chính là lúc đó hồn tôi đã rời khỏi xác.
" Vậy thì...... chuyện ở từ gia là như nào"
" Hai mẹ con từ gia đều dã tan thành mấy khói, vĩnh viễn không thể siêu sinh nữa. Mà mẹ của hắn đưa đến nhiều quỷ hồn ở xung quanh như vậy, vừa vặn giúp Hắc Bạch Vô Thường giảm đi một đống việc, một mẻ tóm gọn hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-am-duong/1268047/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.