Cùng lúc Hoa Tiểu Mạn tháo xong ốc vít thì Hoắc Lăng cũng mở chốt cửa ra " Rầm " cánh cửa rớt xuống đất ngã về phía Hoa Tiểu Mạn, cũng may cô phản ứng nhanh nhanh chóng nhảy về sau
Cánh cửa rơi xuống khiến cho Hoắc Lăng đứng hình, anh còn chưa kịp nghĩ chuyện gì đang xảy ra. Lúc này Hoa Tiểu Mạn lại nở một nụ cười, ngại ngùng đưa tay lên chào Hoắc Lăng
" Hi, lần thứ hai gặp mặt "
Hoa Tiểu Mạn nhìn một lượt từ trên xuống dưới người Hoắc Lăng
" Cậu không sao chứ "
Vẻ mặt Hoắc Lăng tràn đầy nghi hoặc nhưng vẫn trả lời:
" Không sao "
" Không sao, vậy thì tôi đi trước đây"
Hoa Tiểu Mạn quay người nhanh chóng chạy nếu không chạy khỏi hiện trường để cho cha cô bắt được thì cô xong đời rồi
Để tránh đi xống dưới lầu thì dễ bị cha cô bắt gặp nên Hoa Tiểu Mạn quyết định trèo cửa sổ bỏ trốn. May cho cô phòng của Hoắc Lăng chỉ tầng hai nếu không cô chẳng biết trèo xuống bằng cách nào. Nhanh chóng rốn ra khỏi nhà hai chân cô vừa chạm đất thì từ bên trong nhà có tiếng hét lớn vọng ra
" HOA TIỂU MẠN con lại gây hoạ rồi "
Tiếng hét khiến cho Hoa Tiểu Mạn sợ mất mật, cô không dám chạy về nhà mình nên quyết định chạy qua nhà ông Dương ( Dương Triều - ông lão hàng xóm) để trốn
Chạy đến trước cửa nhà ông Dương,Hoa Tiểu Mạn nhanh chóng nhập mật khẩu rồi chạy vào trong. Căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-ha-ket-tinh/3402512/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.