Từ lâu Nguyễn Lương đã nghe nói về Phó Hiệu Chu, thầy hướng dẫn của cậu từng học cùng Phó Hiệu Chu, người đó rất thích nhắc tới Phó Hiệu Chu với nhóm sinh viên hiện tại.
Lúc gặp mặt thật sự cũng là lúc lên năm hai đại học, Phó Hiệu Chu quyên tặng trường học thành lập quỹ, lấy tư cách là nhà tài trợ lên bục phát biểu. Vì lần diễn thuyết này có thu hình, trường học cố ý chọn ra một vài sinh viên vẻ ngoài ổn ngồi ở hàng trước.
Tất nhiên Nguyễn Lương không thể tránh khỏi, được sắp xếp ngồi hàng đầu, nam sinh ngồi bên cạnh như thân thiết đánh lên tay cậu, hơi hất cằm nói: “Tôi còn tưởng rằng có thế nào cũng phải ba bốn mươi, không nghĩ tới lại rất trẻ.” Người cậu ta chỉ dĩ nhiên là Phó Hiệu Chu đang cúi đầu chuẩn bị bài phát biểu trên bục.
Nguyễn Lương nhẹ nhàng tránh đi bả vai nghiêng qua của nam sinh kia, cậu ngẩng đầu nhìn Phó Hiệu Chu, ‘ừ’ một tiếng.
Đúng là Phó Hiệu Chu trẻ tuổi, vẻ ngoài đẹp trai, sau khi vào giảng đường thì các cô gái đã tụ lại, khe khẽ thảo luận về anh.
Nguyễn Lương không hề có hứng thú với những thứ đó, cậu đến chỉ vì thầy hướng dẫn nói cậu đến.
Lúc chính thức quay hình, dưới đài lập tức lắng xuống, Phó Hiệu Chu đọc lên câu đầu tiên, Nguyễn Lương nghĩ giọng của người này thật êm tai.
Đến khi buổi diễn thuyết kết thúc, thầy hướng dẫn lại gọi Nguyễn Lương tới bên cạnh Phó Hiệu Chu, giới thiệu cậu với anh, khen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kep/2087104/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.