Giải quyết xong chuyện của ông bà Maddy và tên chủ tiệm đối diện tại sở cảnh sát thì đã là tối muộn. Ban đầu mọi người chỉ định dừng lại ở việc mong muốn ông ta gửi lời xin lỗi đến ông bà, nhưng với thái độ cố chấp của ông ta thì khó mà cưỡng cầu. Ngân Tâm chỉ đành dùng cách của mình đe doạ ông ta, nhưng lực bất tòng tâm, Hoài Du quyết định báo cảnh sát để giải quyết cho ra lẽ.
Kết quả tranh chấp đến hai tiếng đồng hồ tại sở cảnh sát, Hoài Du và Ngân Tâm vừa ra khỏi đã nhìn nhau đầy khổ sở. Chuyến này trở về nhà, cả hai sẽ bị tra khảo cho mà xem. Trốn học thì không nói vì không ai hay, nhưng đến tối muộn mới về thì khó mà giải thích vì không ai tin. Phen này toang thật rồi!
Hoài Du dắt xe đi bộ, chậm rãi nói: “Về nhà thôi, tớ đói bụng rồi!”
Cô trưng ra khuôn mặt đáng thương, rầu rĩ nói: “Giờ này mà cậu còn than đói bụng, chúng ta sắp lên thớt rồi này!”
“Cậu chỉ cần về nhà nấu một nồi mì lớn có trứng và sủi cảo là được, chuyện còn lại tớ tự có cách giải thích.”
“Không phải đó chứ!” Ngân Tâm lẽo đẽo chạy theo sau anh. Vừa đi vừa thắc mắc anh lấy đâu ra nhiều tự tin đến như vậy?
Tiếng chuông điện thoại bỗng reo lên, Hoài Du ung dung nhấc máy: “Làm sao?”
Phía bên đầu dây bên kia vang lên giọng nói hối hả, hấp tấp của Quỳnh Châu: “Lạc Hoài Du, anh mau trở về nhà nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-duong/3390013/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.