Quỳnh Châu vô tư kéo cô vào cửa hàng mà không hề chú ý đến cô ở đằng sau sẽ có biểu cảm như thế nào. Là biểu cảm hết sức cam chịu. Hoài Du thật sự là mệt thay cô, bị cô nhóc kéo đi rồi lại bỏ mặc đi tô tượng, bây giờ lại lôi lôi kéo kéo cô đi theo mình. 
Anh đang nghĩ cô em gái này sao có thể vô tư như vậy?! 
Quỳnh Châu đưa cô đến trước những phụ kiện thời trang đẹp mắt, thu hút, lung linh và xinh xắn. Có kẹp tóc, có chun buộc tóc, cái loại nơ cài, hoa tai nữa... mấy món phụ kiện mà ắt hẳn ai là con gái cũng sẽ rất mê mẩn. Mấy món đồ ấy nhìn thì xinh xắn nhưng thật ra lại được xem là tầm thường, dù vậy ai cũng thích nó cả và cả cô thì cũng chẳng ngoại lệ. 
Cô bị thu hút bởi một chiếc kẹp tóc máu xanh lá mạ nhạt, nó khá nhạt nhòa so với những chiếc kẹp khác, nhưng trong mắt cô nó lại đặc biệt. Có những cái nhạt nhòa chưa chắc đã là thứ không tốt, nhưng có những cái nổi bật cũng chưa hẳn sẽ có giá trị. 
Cô thích cây kẹp đó, có chút mới mẻ, tươi mát. Nhưng đi kèm với cây kẹo cô thích lại có thêm hai cây kẹo sắc xanh sặc sỡ hơn. Sợ rằng họ sẽ không bán lẻ nhưng cô vẫn đánh liều đến hỏi thử và đáp án mà cô có được lại nằm trong dự đoán. Cô chỉ thích mỗi một chiếc kẹp đó, nếu mua hết thì phí lắm, cô cũng không phải là người thường xuyên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-duong/3389995/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.