Ra khỏi rạp phim, Tôn Hoài Đường nhanh chóng kéo Tôn Điềm Điềm về bãi giữ xe như có gì đang đuổi theo, Điềm Điềm suýt nữa không theo kịp bước chân của anh.
“Chậm… Chậm một chút, anh Đường, em không đi kịp.”
Sau khi đưa Tôn Điềm Điềm vào ghế phó lái, Tôn Hoài Đường vòng qua đầu xe, leo lên ghế ngồi, thâm trầm nhìn Tôn Điềm Điềm, ánh mắt chứa đầy tình ý.
Tôn Điềm Điềm đã sớm quen với ánh nhìn này của anh, cô quá hiểu Tôn Hoài Đường, chỉ mới một lần dùng tay trong rạp phim thì sao mà thỏa mãn được?
Cô nuốt nước bọt, hơi cười cười, lắp bắp nói: “Anh Đường, chúng ta nhanh chóng về nhà đi, bà đang chờ đó.”
“Ừ, giờ đi về.” Âm giọng Tôn Hoài Đường khô khan.
Tôn Hoài Đường khởi động xe, tốc độ chạy có hơi nhanh.
Ban đêm, mặt đường lập lòe ánh sáng từ đèn xe. Đoạn đường về khu biệt thự được trồng hai hàng cây cao lớn rậm rạp, trên mặt đất trải đầy lá khô, bị bánh xe cuốn lên cao rồi rơi lả tả xuống dưới.
Đến khi gần về đến nhà, Tôn Hoài Đường liền rẽ vào đoạn đường nhỏ gần đó, bên trong rậm rạp các bụi cây.
Tôn Điềm Điềm quay đầu, khuôn mặt đầy dấu chấm hỏi. Tôn Hoài Đường cởi bỏ dây an toàn, đột nhiên bao phủ lên môi cô.
“Ưm…” Cô không phản kháng được, đành thuận theo tự nhiên.
Tôn Hoài Đường mút mát môi cô một hồi lâu, đưa đầu lưỡi ra liếm liếm, anh cởi dây an toàn của cô, hơi thở hỗn loạn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-duong-ngot-ngao/2589245/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.