Tôn Hoài Đường liên tục đẩy đưa hơn mười phút mới chịu dừng lại, anh nhéo nhéo mông cô, trầm giọng nói: “Điềm Điềm tự cử động đi.”
Khoái cảm đột nhiên bị cắt đứt, Tôn Điềm Điềm liếc nhìn anh một cái như muốn nói: “Tự động thì tự động, hứ!”
Cô nhẹ nhàng hạ mông xuống, côn th*t vừa rút ra được một nửa liền bị ép vào trong, hai túi trứng đánh bang bang vào kẽ mông cô, Tôn Hoài Đường sướng đến mức khẽ rên một tiếng.
“Sâu quá…” Tôn Điềm Điềm than nhẹ, tiếp tục cử động thân dưới.
Một hồi sâu, Tôn Điềm Điềm có hơi mệt mỏi vặn vẹo mông, côn th*t chuyển động trong vách tường thịt, vô tình cọ phải một khối thịt mềm.
Tôn Điềm Điềm vui sướng, phía sâu trong tiểu huyệt vừa tê vừa bị kích thích, ngửa đầu ưm ưm a a rên rỉ.
Đuôi mắt Tôn Hoài Đường đỏ bừng, ánh mắt đào hoa lộ ra tia hung ác, anh bóp chặt eo cô, toàn thân dưới dùng sức đâm mạnh vào trong.
Tôn Điềm Điềm bất thình lình bị anh đánh lén, cả người xốc lên trên, suýt nữa đụng đầu vào thành xe.
“A… Nhẹ thôi, mạnh quá… Nhanh quá…”
Tôn Điềm Điềm không để ý bản thân đã sớm cao trào vài lần, cô chỉ biết cơ thể như đang lênh đênh trên thuyền chịu đựng cơn bão cuốn. Cô không thể phản kháng, chỉ có thể chìm nổi theo anh…
Tiếng nước nhớp nháp do côn th*t tạo ra vang vọng khắp khoang xe, hai thân thể bạch bạch va chạm vào nhau, kết hợp cùng tiếng rên rỉ triền miên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-duong-ngot-ngao/2589244/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.