Vào năm lớp bảy, Tôn Điềm Điềm đăng ký tham gia hoạt động trại hè ở trường.
Tôn Điềm Điềm đã học vẽ từ khi học cấp 1, Diệp Giai Lan nghe nói trường đang mở trại hè mỹ thuật liền lập tức đăng ký cho cô. Tôn Điềm Điềm nói muốn đi vì bạn thân Lâm Lâm cũng sẽ tham gia.
Ai mà ngờ rằng sau khi trại hè được tổ chức, Tôn Điềm Điềm đã “xảy ra chuyện”.
Ngày đó, sau khi đã tham quan các danh lam thắng cảnh nổi tiếng, nhóm học sinh theo thầy giáo đến cạnh một bờ sông dưới núi để vẽ tranh.
Các cô cậu học sinh ríu rít bên bờ suối, vừa bày ra các loại bàn vẽ giá vẽ và dụng cụ vẽ tranh, vừa cảm thán phong cảnh thiên nhiên nơi đây, họ nóng lòng muốn được vẽ ngay bây giờ.
Tôn Điềm Điềm ngẩng đầu nhìn về phía xa, nước suối chảy từ rừng sâu xuống thác nước róc rách và uốn lượn, không thấy rõ thượng nguồn. Cô cúi đầu, nước suối trong vắt, còn thấy được những con cá đang bơi qua bơi lại. Cô đưa chân trần xuống đảo đảo trong làn nước, cảm giác vui vẻ thoải mái.
Nâng cọ vẽ lên, Tôn Điềm Điềm đang chuẩn bị vẽ tranh thì đột nhiên nghe được giọng cười to lớn bên cạnh, cô tò mò quay ra nhìn về phía sau.
Nam sinh đang cười to, nói chuyện với người bên cạnh: “Cậu không biết sao? Tớ nghe ba nói mới biết được Tôn Hoài Đường là con hoang không cha không mẹ! Ha ha ha…”
“Vậy mà lúc nào cũng tỏ vẻ mình thanh cao lắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-duong-ngot-ngao/2589205/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.