Tạ Hinh vẫn không buông mà nắm chặt hơn, ánh mắt dừng trên chiếc váy ngắn mà cô mặc. Giọng khàn đặc hỏi:
"Cô có sở thích ăn mặc kiểu này đến bar sao?"
Cô tức giận nhíu mày cãi lại:
"Ăn mặc như kiểu này là như nào? Anh trai anh có phải là quản hơi quá không vậy? Em ăn mặc như nào là việc riêng của em? Đi đến đâu cũng là quyền của em?"
Tạ Hinh bị lời cô nói làm cho cứng đờ. Lời nói của cô như một nhát dao đâm thẳng vào tim anh, anh khẽ híp mắt, bàn tay đang nắm cổ tay cô run lên.
Cô ngưng một chút rồi hít một hơi nhìn xuống bàn tay đang nắm chặt tay cô nói:
"Bây giờ buông ra được chưa?"
Lúc này Tạ Hinh mới thả lỏng tay ra, cô cũng nhanh chóng xoay người rời đi. Cô đi lại chỗ của mình mà ngồi xuống.
Từ Triết nhướn mi nhìn cô hỏi:
"Cậu đi đâu mà lâu vậy?"
Cô cười nhẹ nói khéo:
"Chỉ là trong đây có hơi đông người nên tớ ra ngoài hít thở không khí tí thôi."
Noãn Uyên ngồi bên cạnh lấy trái cây đưa cho cô ăn rồi kéo tay cô lại gần nói:
"Lúc nãy tớ thấy Tạ Hinh cũng có ở đây còn đi về hướng nhà vệ sinh có phải cậu và anh ta.."
Cô thở dài nhìn Noãn Uyên rồi gật đầu một cái Noãn Uyên trợn mắt nói:
"Điều tớ đoán đại mà lại chính xác sao?"
Cô cũng không biết nói gì nên nhún vai rồi ngồi ăn trái cây và ngồi xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-deo-vi-chua-ngot/3393580/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.