Noãn Uyên kéo cô đi xem váy để tối nay mặc. Cô cũng biết Noãn Uyên đó giờ mua đồ cũng chưa từng nhìn giá nhưng mà bây giờ nhìn 7 - 8 chiếc túi cô lại rất SỐC!!!
Lúc Noãn Uyên khoác tay cô sắp sửa đi về thì cô vẫn còn chưa tỉnh. Nhìn Noãn Uyên lấy thẻ đen trong túi xách của cô ấy ra thì cô chỉ dám nuốt nước bọt.
Cô chăm chú nhìn chiếc thẻ đen bị cầm lấy rồi quẹt xuống. Lòng cô cũng theo giây phút đó mà nhói lên một cái. Cô kéo nhẹ tay Noãn Uyên thấp giọng nói:
"Chúng ta có phải mua quá nhiều rồi không?"
Noãn Uyên nhìn cô cười nhí nhảnh chống nạnh nói:
"Cậu đừng lo, nhiêu đây không thành vấn đề đâu chưa bằng một nửa số tiền hằng tháng ba tớ gửi về nữa mà."
Cô cười ngượng nói:
"À tớ quên mất."
Cô thầm thở dài, cô quên mất Noãn Uyên là con cưng của Noãn Gia mà. Đứa con gái rượu của Noãn Tổng lần nào được lên báo cũng phải nhắc đến đứa con gái của mình.
Nhưng mà cô cũng không cảm thấy ghen tỵ cho lắm vì chẳng phải cô nên cảm thấy may mắn thay vì ghen tỵ với bạn thân nhất của mình sao?
Noãn Uyên luôn luôn cho cô những thứ tốt nhất, bên cô những lúc cô yếu đuối nhất. Với cả kiếp trước cũng chính cô ấy là người bên cô những ngày cuối đời..
Nhìn Noãn Uyên khóc vì cô mà cô cũng đau lòng lắm chứ. Vì thế đời này cô phải sống thật thật tốt.
Tính tiền xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-deo-vi-chua-ngot/3393579/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.