Cô khẽ nuốt nước miếng nhìn Tạ Hinh ở trước mặt đang chăm chú giảng bài cho cô. Cô như bị xịt kẹo cứng ngắc không cử động được.
Đến khi Tạ Hinh ngước mặt lên nhìn cô cười một cái rồi hỏi cô:
"Hiểu không?"
Cô giật mình ngãi đầu rồi nhanh chóng giật lại tập và viết của mình, lắp bắp nói:
"À..ờ..ờm m..em hiểu rồi. Cảm ơn anh trai."
Nói xong cô lại cúi đầu xuống xích ghế ra một chút mới yên tâm cúi đầu học bài. Tất nhiên, cô cũng rất khó chịu nha.
Khi bản thân học bài mà có con mắt nóng bỏng cứ nhìn thì sao cô có thể tập trung chứ?
Lúc này cô ngước mặt lên, nở một nụ cười hết sức giả trân nói:
"Anh trai..hay là..anh móc hai con mắt anh ra đi chứ anh nhìn như vậy em thật sự không có can đảm để học aaa.."
Tạ Hinh: "Khụ..kh..ụ..k.h..ụ học tiếp đi."
Tạ Hinh nói xong cũng quay người sang chỗ khác không tiếp tục nhìn cô nữa. Cô cũng lườm anh một cái rồi lại làm bài tập.
Đến giờ chuẩn bị vào lớp, cô cũng soạn tập bỏ vào balo của mình. Nhưng lúc cô tháo tai nghe xuống và ngước lên thì bên cạnh cô cũng không có ai nữa.
Trệ bàn bây giờ gì có một chai nước sữa chua và hai hãng bánh mà cô thích đặt ở trên bàn. Cô biết là ai để ở đấy, vì ở trên bàn cũng có một tờ giấy note ghi.
「Hạ Giai.」
Nét chữ của Tạ Hinh vốn dĩ rất quen thuộc với cô, nhìn sơ qua cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-deo-vi-chua-ngot/3393574/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.