Đường Tiểu Đường bị bắt nạt rầm rì ưm ưm a a, hai mắt ngập nước, con ngươi đen nhánh run rẩy giống như vầng trăng rung động dưới đáy nước, lay động khiến lòng người quặn thắt.
Viên kẹo nhỏ xinh đẹp lại tươi mới, ngon miệng lại nhiều nước.
Hương khí ngọt ngào nồng động chưa từng có, quả thực đã thành sương mù màu hồng phấn vấn vương bao vây lấy bọn họ, linh hồn phát ra tiếng thở nhẹ nhàng chứa đựng thứ tình cảm không gì sánh được, mùi kẹo ngọt ngào quyện trong hương rượu làm say lòng người.
“Chủ… Chủ nhân…” Nắm tay Đường Tiểu Đường đẩy ngực Tư Hàn Tước, “Đai lưng của anh cộm quá.”
Tư Hàn Tước thở dốc: “Đai lưng?”
“À.” Người đàn ông phản ứng lại, hai ngón tay kẹp lấy cánh mũi thiếu niên, giọng nói khàn đặc trầm thấp hàm chứa ý cười đùa cợt, “Lần sau đổi đai lưng khác.”
Đường Tiểu Đường ngốc nghếch nở nụ cười: “Chủ nhân thật tốt.”
Nó thích chủ nhân vuốt ve.
Giống như nội tâm đã ảo tưởng thật lâu, khát vọng thật lâu.
Tình yêu dịu dàng sâu đậm dùng phương thức đơn thuần nhất bày ra, linh hồn vuốt ve, ấm áp ngứa ngáy.
Từng nhúm điện nhỏ xẹt qua làn da tạo nên một đóa hoa rồi bùng nổ thành một biển hoa.
Đường Tiểu Đường thích ý híp mắt, gương mặt trắng nõn giờ đã đỏ ửng, hừ hừ như bé mèo con uống say, tùy ý chủ nhân đùa nghịch, vừa ngoan vừa mềm, nghe lời vô cùng.
Thế nhưng đai lưng của chủ nhân càng ngày càng cộm người.
Kì quái.
Đai lưng này thật đáng ghét!
Tư Hàn Tước dùng hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-deo-gau-thanh-tinh-cua-chu-tich-ba-dao/1026889/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.