Editor: Tiểu Muội
Điền Gia Nhất kích động lôi kéo Doãn Dĩ Mạt đến tàu thác nước mà mình ngày đêm thương nhớ. Nội tâm Doãn Dĩ Mạt có chút cự tuyệt, từ sau kỳ nghỉ hè ở nhà bà ngoại bị rớt xuống con sông nhỏ được người dân xung quanh cứu lên, về đến nhà cô thậm chí không dám sử dụng bồn tắm.
"Gia Nhất tớ thực sự không muốn đi, nếu không cậu đi chơi trước đi, sau khi chơi xong tớ sẽ đi tìm cậu." Điền Gia Nhất nhớ tới Doãn Dĩ Mạt từng bị rớt xuống sông nên cũng không kiên trì nữa.
Quay đầu lại vỗ Hà Trác Kiệt một cái: "Cậu phải đi cùng lão nương, nếu không bảo cậu tới đây làm gì?"
"Nói chuyện thì nói chuyện, còn thích động tay động chân, tôi đang hoài nghi không biết cậu có tìm được đối tượng không đây, tôi cũng chưa nói là không đi." Hà Trác Kiệt vừa xoa cổ mình vừa lên án Điền Gia Nhất.
"Tôi cũng không đi." Hạ Cảnh Nho cũng cự tuyệt đến tàu thác nước.
"Không đi thì cậu tới đây làm cái gì? Lãng phí vé, đưa vé cho tôi để lão nương chơi cái đó hai lần." Cô ấy liền đoạt lấy vé của Hạ Cảnh Nho.
Chờ đến khi hai người họ đi rồi, Doãn Dĩ Mạt liền xoay người lại kéo cánh tay Hạ Cảnh Nho lắc lắc: "Chúng ta làm gì đây!" Vẻ mặt chờ mong nhìn anh.
"Đến nơi còn chơi vui hơn!" Anh vòng tay qua ôm bả vai Doãn Dĩ Mạt mang cô đi.
Thì ra địa điểm hay ho mà Hạ Cảnh Nho nói chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-bac-ha-vi-dau-tay/3589961/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.