Mã Kiện bước vào quán trà, hỏi nhân viên phục vụ vài câu, sau đó được dẫn tới một căn phòng bao ở tầng hai. Vừa bước vào liền thấy Lạc Thiếu Hoa đang ngồi co ro trên sô pha, ngây ngốc nhìn tách trà trước mặt. 
   "Thiếu Hoa, tìm tôi gấp vậy có việc gì sao?" Mã Kiện cởi áo khoác, ngồi đối diện Lạc Thiếu Hoa, vừa đánh giá đối phương, ông liền ngây ra "ahihi, ông thế này là sao?" 
  Lạc Thiếu Hoa đầu tóc rồi bù, mắt thâm quầng, hai mắt đầy tia máu, đường nét trên mặt như được dao đẽo, cả người như một con nghiện. 
   "Tiểu tử ông, mẹ kiếp không phải là hít bột trắng đó chứ?" 
   "Ông nghĩ đi đâu vậy?" Lạc Thiếu Hoa cười thê lương "Lão Mã, gần đây ông thế nào, tốt không?" 
   "Cũng tạm." khí sắc Mã Kiện không tồi, đầu tóc tuy dài một chút, nhưng chải gọn ra sau, ông vỗ vỗ bụng "Chỉ là mập lên, ngày nào cũng rảnh rỗi mà." 
  Lạc Thiếu Hoa nhìn ông một cái, ngồi dậy rót đầy ly trà cho ông. 
   "Có dùng chút gì không?" 
   "Không cần, vừa mới ăn xong." Mã Kiện tỉ mỉ nhìn Lạc Thiếu Hoa "Lần trước nửa đêm nửa hôm ông gọi cho tôi, tôi cảm thấy rất kỳ lạ. Nói đi, tìm tôi có việc gì?" 
  Lạc Thiếu Hoa thở dài, ngã ra sau sô pha, dùng tay che mặt. 
   "Nói đi chứ!" Mã Kiện nhìn bộ dạng uể oải của ông, trong lòng có chút mất kiên nhẫn "Sao ông vẫn cứ đàn bà như vậy chứ?" 
  Lạc Thiếu Hoa trầm mặc một hồi, tựa hồ không biết nên mở miệng thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-tuan-toi/1129833/chuong-22.html