Trương Hải Sinh lùi sau mấy bước, điều chỉnh lại vị trí của tấm bảng, lại đi lên phía trước, lấy mấy cây đinh sau cùng đóng lên tường. 
   "Như vậy đã được chưa?" 
   "Được rồi, cứ vậy đi." Kỉ Càn Khôn rót đầy ly nước ở trước mặt Ngụy Huỳnh, lại căn dặn "Đem thanh ngang gắn đàng hoàng." 
  Trương Hải Sinh sầm mặt xuống, nhìn Kỉ Càn Khôn không nói một lời cúi người cầm một giá treo khăn bằng thép không gỉ lên, xé lớp bọc bên ngoài, đặt phía trên tấm bảng bắt đầu lắp đặt. 
  Gắn xong một bên, liền thô lỗ ngồi phịch xuống giường đối diện với Nhạc Tiêu Tuệ: "Cô, làm xong chưa vậy?" 
"Xong ngay đây." Nhạc Tiêu Tuệ cắn đứt cọng chỉ, đưa một tấm vải trắng đã may xong cho Trương Hải Sinh. 
  Trương Hải Sinh gắn tấm vải trắng qua giá treo khăn, lắp đặt xong bên còn lại, kéo vài cái, rồi đem búa ném vào thùng dụng cụ. 
   "Gắn xong rồi." 
   "Ừm, ông ra ngoài trước đi." Kỉ Càn Khôn chỉnh lý lại xấp hình trong tay, không thèm nhìn ông ta "Có chuyện gì tôi sẽ gọi ông." 
  Trương Hải Sinh ding ding dang dang thu dọn thùng dụng cụ, đưa chân bước ra ngoài, đóng rầm cửa lại. 
  Nhạc Tiêu Tuệ nhìn ông ra khỏi liền quay đầu thè lưỡi với Ngụy Huỳnh. 
  Ngụy Huỳnh đành cười xòa. Nhạc Tiêu Tuệ không biết Kỉ Càn Khôn có thể sai khiến Trương Hải Sinh như thế, bên trong còn có lý do của nó, cũng không tiện nói rõ với cô. 
  Kỉ Càn Khôn di chuyển xe lăn, gọi họ "Nào, dán hình lên tấm bảng đi." 
  Hai người bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-tuan-toi/1129832/chuong-21.html