*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Kẹo Mặn Chát
Trở về phòng, tôi lăn ra ngủ ngay, ngủ đến khi cả trời tối mịt, đủ để chứng minh rằng chất lượng giấc ngủ của tôi đang phát triển theo cấp số nhân.
Sau khi tỉnh ngủ, Diệp Thiệu Bân còn chưa trở về, có lẽ còn đang tiến hành công việc xã giao của anh ấy. Tôi rảnh rỗi không có việc gì, nằm sấp trên giường lật xem cuốn sách anh ấy cho tôi mượn, lật đến một trang nào đó, nhanh trí ngồi dậy, tìm tới một cây bút chì màu xanh, còn có giấy ghi chú, vẽ lại những tế bào hình thù kỳ quái kia xuống giấy, sau đó trên mỗi một tế bào đều vẽ mắt, hơn nữa đều là những dáng vẻ khác nhau, tựa như những sinh mệnh nho nhỏ.
Tôi nhìn chúng nó, không nhịn được nở nụ cười, nhảy xuống khỏi giường, dán tờ ghi chú này ở một nơi có thể nhìn thấy ngay khi vào cửa.
Tôi mở sổ ghi chép, đeo tai nghe xem video phát lại của hội nghị, tìm được đoạn Diệp Thiệu Bân phát biểu.
"Thu Mân, cậu vẽ cái gì trên giấy vậy?"
Không biết từ khi nào Diệp Thiệu Bân đã lặng yên không tiếng động xuất hiện sau lưng tôi, cúi đầu hình dung tác phẩm của tôi.
Tôi vội vàng luống cuống đóng sổ ghi chép lại.
"Lá gan Tiểu Diệp." Tôi nói với anh ấy.
"Ồ, còn rất đáng yêu."
Vào buổi tối, chúng tôi tìm một nhà hàng bên ngoài để ăn cơm.
Tôi nâng chén rượu, say
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-tu-khi-toi-mac-benh-tam-than/1015836/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.