Editor: Kẹo Mặn Chát
Tôi thường xuyên chạy tới nhà Diệp Thiệu Bân cọ cơm, thỉnh thoảng Diệp Thiệu Bân còn dẫn con gái đến nhà họ Nhan làm khách, con gái anh ấy rất thích chơi với hai anh trai lớn của nhà họ Nhan.
Cậu của tôi cũng tán thành vậy... Mà không, ông ấy cực kỳ thưởng thức Diệp Thiệu Bân mới đúng, khen ngợi anh phong độ nhẹ nhàng, trẻ trung đầy hứa hẹn.
"Tiểu Diệp tuổi còn trẻ đã sinh con rồi, thật hiếm thấy."
"Cậu ơi, anh ấy ba mươi bảy rồi."
Ông ấy lúng túng cười hai tiếng, "Như vậy à."
Thường xuyên qua lại, hai bên gia đình đều trở nên quen thuộc.
Diệp Thiệu Bân mỗi ngày đều đốc thúc tôi vận động, có thời gian rảnh lại rủ tôi cùng nhau chạy bộ, leo núi, tôi gần như cảm thấy bệnh của mình đã sắp hoàn toàn khỏi hẳn.
Tuần này tôi hẹn Diệp sư phụ cắt tóc giúp tôi. Trước khi xuất phát, tôi đột nhiên có một ý nghĩ, Diệp Thiệu Bân sẽ phản ứng như thế nào nếu biết tôi lấy khăn quàng cổ của anh ấy làm của riêng đây.
Tôi bấm chuông cửa, mấy chục giây sau, Diệp Thiệu Bân mở cửa. Tôi giả vờ sửa sang lại khăn quàng cổ, len lén liếc mắt quan sát anh ấy, mà anh ấy lại giống như không phát hiện.
"Vào đi. Trong nhà chỉ có một mình tôi, Doanh Doanh đến nhà bà nội con bé rồi."
Anh ấy sẽ không quên là chính mình từng có cái khăn quàng cổ này chứ?
Tôi có chút mất mát, cởi khăn quàng cổ treo lên giá treo mũ áo ở huyền quan.
Anh ấy dẫn tôi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-tu-khi-toi-mac-benh-tam-than/1015835/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.