⭒°. ݁✮
【 Nghe cho rõ đây! Phải túm cổ Tạ Cẩn Thần lại, dằn mặt cậu ta! Bắt cậu ta ngậm mồm cho chặt, cấm bép xép chuyện này ra ngoài. Lỡ có mống nào biết là ký chủ rạch nát cái bản mặt cậu ta ngay và luôn! 】
“…” Vừa chân ướt chân ráo tới thế giới mới, còn chưa kịp ngấm kịch bản thì Sầm Úc đã nghe hệ thống phán một câu trời ơi đất hỡi.
“Alo bro?” Cậu đực mặt ra: “Bộ anh đây là dân giang hồ hay alpha male à?”
【 Chớ cậu hổng phải đang sắm vai thằng khốn hả? 】 Con mèo béo vặn lại ngay.
“…” Chú mày nói chuẩn, anh ạ chú luôn. Sầm Úc khẽ vặn mình, tầm mắt lướt qua người đối diện. Một cậu thanh niên ngây thơ hết sức, nom chẳng khác nào chú thỏ trắng to xác. Đây là thụ chính, Tạ Cẩn Thần. “…Cậu biết cái gì nên nói, cái gì không mà, đúng chứ?” Sầm Úc cố lái lời thoại của hệ thống theo hướng bớt hãm hơn. Dường như Tạ Cẩn Thần không ngờ Sầm Úc lại chủ động tìm mình. Y bối rối thấy rõ, căng thẳng đến mức hai tay cứ níu chặt lấy vạt áo sơ mi trắng tinh: “Thần không biết, Úc ạ.” Tạ Cẩn Thần tựa lưng vào tấm phông nền sau lưng, mắt không rời khỏi Sầm Úc đang kề sát ngay trước mặt. Trong lồng ngực y, một niềm vui sướng tột cùng bỗng dâng lên —— Bé Úc gần mình quá đi. Bé Úc dễ thương ghê, gần quá, gần ơi là gần. Đến cái mặt lúc dỗi trông cũng cưng nữa là. Sầm Úc nào hay biết Tạ Cẩn Thần đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-toi-te-bong-duoc-ca-thien-ha-say-me/4703464/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.