⭒°. ݁✮
Sầm Úc làm vài động tác khởi động rồi men theo dãy nhà học đi thẳng lên lầu.
Đúng như cậu đoán, trong lớp có hai cái bóng đang lén la lén lút ——
Không ai khác ngoài tên công tử bột Phạm Kiệt và thằng đệ Đoạn Châu.
“Hù!” Cậu bất thình lình hét lên một tiếng, khiến cả hai đứa đang lúi húi phải giật nảy mình.
Chúng nó run bắn người, mãi đến khi nhận ra là Sầm Úc thì mới dám càu nhàu: “Làm hết hồn à!”
“Hai chú mày chơi trò gì trong này đấy?” Sầm Úc trèo vào từ đường cửa sổ, vừa tiếp đất đã liếc mắt ra sau lưng Phạm Kiệt.
Quả nhiên, một đống đồ cúng đã được bày ra sẵn sàng – nào là thịt tươi, nào là hoa quả các loại.
Trước mặt chúng nó còn có giấy bút đầy đủ.
Xem chừng trò gọi hồn vẫn chưa bắt đầu. “…T-tụi tao định ôn bài thôi.” Phạm Kiệt lắp bắp, sợ Sầm Úc phát hiện ra ý đồ đen tối của mình. Thằng Đoạn Châu bên cạnh cũng gật đầu lia lịa như bổ củi. “Vậy à? Ngon đấy.” Sầm Úc tỉnh bơ ngồi bệt xuống sàn: “Anh em mình ôn chung luôn.” “Hai đứa bây tính cày lén rồi mốt đi học lại khè cả lớp chứ gì?” Phạm Kiệt lấm lét ngó Sầm Úc. Cậu mặc áo khoác với quần ngố, đầu đội thêm cái mũ chả liên quan gì. Không dám hó hé chuyện định trù ẻo cả trường, hắn đành lí nhí đáp: “…Ờ.” “Thế thì vào việc nhanh lên!” Phạm Kiệt và Đoạn Châu đưa mắt nhìn nhau, rồi cũng miễn cưỡng ngồi xuống sàn, giở quyển sách bên cạnh ra đọc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-toi-te-bong-duoc-ca-thien-ha-say-me/4703454/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.