Editor: Ang Chem. ⭒°. ݁✮ Cả bốn người đứng sững giữa sân. Tuy Hạ Vĩnh Ninh không tham gia vào câu chuyện ban nãy, nhưng anh ta cũng đâu phải kẻ ngốc. Anh tức khắc hiểu ngay Sầm Úc đang ám chỉ điều gì. —— Chai dầu gội mà Bùi Hằng Quân lục mãi không thấy, giờ lại lù lù xuất hiện trong phòng tắm. Nhưng lúc này, ngoài sân chỉ có vỏn vẹn bốn người họ. Sầm Úc đang tắm, chưa từng bước ra ngoài. Bùi Hằng Quân thì đi tìm Giang Thoan, còn chính Hạ Vĩnh Ninh lại bận nghe điện thoại suốt cả buổi… Tất cả mọi người đều có bằng chứng ngoại phạm… Hạ Vĩnh Ninh quay sang Sầm Úc, đắn đo giây lát rồi mới lên tiếng: “Cậu mang dầu gội vào từ trước rồi à?” “Anh mắc tấu hài lắm hả?” Sầm Úc cau mày đáp. Cậu đang đứng nép sau cánh cửa gỗ. Đồng hồ đã điểm bảy giờ tối, màn đêm nhá nhem bắt đầu buông xuống khắp khu làng. Sầm Úc lại chỉ có mỗi chiếc khăn tắm trên người, cái hơi se lạnh của núi rừng càng lúc càng thấm sâu vào từng tấc da thịt. Có lẽ vì đã bị chuyện quái quỷ ban nãy doạ cho hết hồn, cậu cũng chẳng buồn giữ kẽ làm chi nữa. Thế là, trước ánh mắt đăm đăm của ba gã đàn ông, Sầm Úc thản nhiên lau khô những giọt nước còn đọng lại người. Cậu mặc áo phông và quần đùi vào, xong xuôi mới mang dép lê bước ra khỏi phòng tắm. “Ban nãy tôi nghe thấy có tiếng gõ cửa.” Vừa ra ngoài, Sầm Úc liền chỉ tay về phía cánh cửa gỗ: “Tôi cứ ngỡ là Bùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-toi-te-bong-duoc-ca-thien-ha-say-me/4703429/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.