⭒°. ݁✮
Bước vào phòng tắm rồi, Sầm Úc mới ngỡ ngàng nhận ra nơi này còn tồi tàn hơn cả tưởng tượng của cậu.
Nền xi măng trát qua quýt mỗi một lớp, tường thì để mộc chẳng trang hoàng gì sất. Chưa kể, chỗ treo đồ chỉ là một cái túi ni lông giản đơn nằm vắt vẻo trên móc sắt.
Trên túi còn in rành rành bốn chữ “Siêu thị Táo Đỏ”.
Khỏi nói cũng thừa biết là của nợ Giang Thoan tha về lúc đi mua đồ đây mà.
Sầm Úc loẹt quẹt đôi dép lê dưới chân, cởi bỏ bộ đồ bẩn rồi treo lên móc, còn quần áo sạch thì cho vào túi ni lông. Xong xuôi, cậu vặn vòi nước nóng và ——
“Vãi đạn!”
Dòng nước lạnh buốt bất ngờ dội thẳng xuống khiến Sầm Úc giật nảy cả người. Nhìn kỹ lại, cậu mới té ngửa phát hiện ra bình nóng lạnh còn chưa được cắm điện.
“…” Sầm Úc quệt vội mớ nước lạnh căm trên mặt.
Mình đang quay show Vượt Lên Chính Mình hả trời? “Sao thế bé?” Nghe tiếng chửi thề của Sầm Úc vọng ra từ phòng tắm, Bùi Hằng Quân bên ngoài tức khắc cuống cuồng cả lên: “Xảy ra chuyện rồi phải không?!” “…Không có gì đâu.” Sầm Úc đáp, thật sự chẳng thể hiểu nổi vì sao thụ chính trong truyện kinh dị lại nhát cáy đến mức này. Cậu hít một hơi thật sâu, đoạn lại bước vào dưới vòi sen. Tiết trời trong núi vốn đã mát mẻ hơn hẳn bên ngoài, thế nên Sầm Úc phải mất một lúc để làm quen với việc “tắm nước lạnh giữa mùa hè”… Đến khi định gội đầu, cậu mới để ý đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-toi-te-bong-duoc-ca-thien-ha-say-me/4703428/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.