Vương Minh Viễn cùng Lương Dĩnh Hòa được xem như là đến nơi đầu tiên.
Nhìn ngắm quang cảnh xung quanh, không khí vô cùng trong lành, buổi tối mà ngắm sao trời thì tuyệt vời biết bao nhiêu luôn ấy. Tuy nhiên vì ở trên cao nên có chút lạnh hơn bình thường nữa.
Cậu về trường của mình đi. "_ Minh Viễn
Dù cắm trại cùng một địa điểm nhưng vẫn chia ra hai khu khác nhau.
" Vẫn chưa có ai lên mà... Tớ ngồi đây với cậu một chút được không? "_ Dĩnh Hòa
Ngồi đi. "_ Minh Viễn gật đầu.
Anh mở điện thoại lên xem nhưng sóng ở đây yếu quá. Thế là hai người ngồi đó đợi mọi người lên nhưng tuyệt nhiên chỉ có Dĩnh Hòa nói và Minh Viễn trả lời. Cô ấy cũng rất buồn.
Khoảng gần một tiếng sau thì mọi người cũng dần lên tới nơi.
Du Nhưỡng Nhưỡng nhìn thấy Minh Viễn thì vô cùng ngạc nhiên nhưng ngồi bên cạnh anh lại có Lương Dĩnh Hòa...
' Ể? Minh Viễn lên nhanh vậy? "_ Giai Tuệ suýt thì trợn cả mắt vì lúc nãy anh còn ở phía sau cô kia mà?
" Anh đây đi cáp treo mà, sắp ngủ được hai giấc rồi đó. "_ Minh Viễn nhìn có vẻ tự hào lắm.
Cáp treo? Không phải nói là không được đi sao?"_ Giai Tuệ ngạc nhiên hỏi lại.
" Do sức khỏe tớ không tốt nên được đặt cách đi cáp treo... Trước khi đi thì gặp Minh Viễn nên... "_ Dĩnh Hòa nhẹ nhàng lên tiếng.
' Cậu là... ? "_ Giai Tuệ nhìn cô ấy.
" Tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-khong-doi-troi-chung-yeu-toi-/3728699/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.