Lần đầu tiên Du Nhưỡng Nhưỡng cảm thấy bất lực bởi chính lời nói dối không ngượng mồm của Nguyệt Hạ Lan như vậy.
Những người bênh vực cô ta lại là những học sinh từ các trường khác, bây giờ có nói thêm thì cũng chẳng có ai tin cô cả.
Nghiên Giai Tuệ mím môi nhìn mọi người rồi nhìn về phía hai người kia, Tạ Bất Dật thấy cô nhìn mình liền buông Nguyệt Hạ Lan ra.
" Im hết cho tôi. Các người thì biết con mẹ gì mà nói hả? "_ Minh Viễn tức giận la lên.
Ngay lập tức không gian liền trở nên im lặng.
Cậu đưa Nhưỡng Nhưỡng đến phòng y tế đi. Ở đây để tớ giải quyết. "_ Giai Tuệ nhìn Minh Viễn.
Cẩn thận đấy! "_ Nhưỡng Nhưỡng nhìn Giai Tuệ.
Không đợi Minh Viễn đến giúp thì Nhưỡng Nhưỡng đã tự mình rời đi trước và Minh Viễn đã đi theo phía sau.
" Sao Minh Viễn lại tốt với cô ấy như vậy chứ? "_ Hương Như nhỏ giọng hỏi
Dĩnh Hòa.
. Minh Viễn vẫn luôn tốt với bạn bè như vậy mà. "_ Dĩnh Hòa mím môi nhìn theo họ.
Cậu ở đây đi, tớ đi xem thử. "_ Nói rồi Dĩnh Hòa chạy theo hai người họ.
Nghiên Giai Tuệ đi tới tủ đồ của mình. Trước mỗi tủ đều có dáng bảng tên của từng người nên không quá khó để biết đâu là tủ của cô.
Lần trước khi rời đi cô chắc chắn đã khóa tủ lại cẩn thận rồi nhưng bây giờ thì khóa tủ đã bị bẻ hỏng rồi.
Thiệu Vỹ Khang đi tới cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-khong-doi-troi-chung-yeu-toi-/3719698/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.