Trường học cấp 3 này, học sinh sẽ học từ sáng cho đến chiều. Cho nên buổi trưa thường sẽ nghỉ ngơi ở lớp học luôn, camera luôn được bật 24/24 nên cũng không lo về những vấn đề khác.
Vừa kết thúc tiết thứ 5, Nghiên Giai Tuệ đã kéo Vỹ Khang đi ăn trưa. Cô kéo anh đi ra bên ngoài trường học, ngay bên cạnh trường có một tiệm mì rất ngon.
" Cô ơi, cho cháu 2 bát mì ạ. "_ Nghiên Giai Tuệ rất dễ nuôi, cái gì cô cũng ăn được cả.
Cô chủ bưng hai bát mì ra, Nghiên Giai Tuệ nhìn thấy bát của anh có ớt liền bưng bát của mình đổi sang của anh. Thiệu Vỹ Khang không ăn được cay, từ bé vẫn luôn như vậy.
Với lại bây giờ cũng không biết Thiệu Vỹ Khang đã có dấu hiệu của ung thư dạ dày chưa nên cứ như vậy cho an toàn.
" Sao vậy? "_ Thiệu Vỹ Khang lau đũa và muỗng cho cô.
" Trông bát của cậu ngon hơn. "_ Nghiên Giai Tuệ gắp một đũa to cho vào miệng.
" Trẻ con. "_ Thiệu Vỹ Khang nhếch môi nhưng rõ ràng nhìn anh như đang vui vậy.
" Giai Tuệ... "_ Tạ Bất Dật đi vào, nhìn thấy cô liền kêu.
" Ặc... "
Không ngờ vừa nghe thấy cô liền bị sặc, ho quá trời luôn. Cũng may là mỳ không rơi ra từ mũi nếu không thì bao nhiêu cái quần cũng không đội hết.
Thiệu Vỹ Khang vội rút khăn giấy và đưa cho cô một ly nước. Còn đứng dậy vỗ vỗ lưng cho cô đỡ hơn.
Nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-khong-doi-troi-chung-yeu-toi-/3709529/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.