Nghiên Giai Tuệ và Thiệu Vỹ Khang đi lên sân thượng của trường. Ở phía trên được thiết kế giống như một nhà kính vậy, có thể nhìn thấy được khung cảnh xung quanh cũng không bị nắng nhờ có một thiết kế đặc biệt nào đó.
Nghiên Giai Tuệ cầm lấy chiếc bánh bao, cô cạp một miếng rồi nhìn anh. Thiệu Vỹ Khang không ăn, anh chỉ uống một chút nước rồi nhìn cảnh thành phố.
Có lẽ Nghiên Giai Tuệ quá lộ liễu, cô nhìn anh không chớp mắt, nhìn đắm đuối khiến cho Thiệu Vỹ Khang thoáng chút ngại ngùng mà cứng đờ cả người.
Nghiên Giai Tuệ nhận ra điều đó vì vành tai của anh đã sớm đỏ lên hết rồi.
" Cậu không ăn à? "_ Nghiên Giai Tuệ
" Tớ không đói. "_ Thiệu Vỹ Khang
" Tại sao lại không đói? "_ Nghiên Giai Tuệ híp mắt nhìn anh.
Vì cái nết không ăn sớm, bỏ ăn tối này mà anh bị ung thư dạ dày đó.
" ... "
Câu hỏi của cô làm cho anh không biết phải trả lời thế nào.
" Há miệng ra. "
Nghiên Giai Tuệ xé một miếng bánh bao đưa lên miệng anh. Thiệu Vỹ Khang bị hành động của cô làm cho ngạc nhiên, anh khẽ liếc nhìn xuống. Là cô đã xé ở một góc mà cô đã ăn.
" Gì vậy? Chê bẩn à? "
Nghiên Giai Tuệ biết anh nhìn điều gì, cô khinh bỉ hạ tay xuống, đúng là đại thiếu gia mà.
" Ai bảo? "
Thiệu Vỹ Khang vội cầm lấy tay cô đưa lên miệng mình, ngón tay của Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-khong-doi-troi-chung-yeu-toi-/3709528/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.