" Cô ta từng là bạn thân của cô ư? "_ Cô bạn ma hành xóm quay sang hỏi.
" Ừ... Trông như một kẻ thần kinh nhỉ? "_ Nghiên Giai Tuệ ngồi xuống, không thể ăn nho mà. Cúng cũng vô nghĩa.
" Ừ. Nếu tôi là cô thì cỗ của cô ta đã sớm gãy đôi rồi. "
" Hahaha, tôi ở đây hai ngày rồi mà không thấy cô. Cô tên gì vậy? "_ Nghiên Giai Tuệ có nhìn trên bia mộ nhưng tên đều bị bùn đất che lấp lại rồi.
Có vẻ như rất lâu rồi không có ai đến viếng cô ấy cả. Có thể như một ngày nào đó Nghiên Giai Tuệ cũng giống như cô ấy vậy.
" Tôi à? Tôi tên là Ngữ Hương, tôi ở đây cũng vài năm rồi. "
Ngữ Hương liếc nhìn theo ánh mắt của Nghiên Giai Tuệ, dừng lại ngay cái tên trên bia mộ.
" Tôi là trẻ mồ côi, không ai viếng thăm tôi đâu. Có chỗ chôn là may mắn lắm rồi. "
Nghiên Giai Tuệ và Ngữ Hương cùng nhau tâm sự. Ngữ Hương lớn hơn cô 3 tuổi, nhưng vẫn chưa lập gia đình. Quá khứ bị gia đình tra tấn khiến cho cô ấy không tin vào hạnh phúc nữa.
Còn lý do cô ấy mất thì là trong lúc đang khảo sát công trình thì trượt chân rơi xuống từ trên cao thôi.
" Tôi sao? Thì người vừa nãy là chồng tôi đấy. "
Nghiên Giai Tuệ trầm ngâm, dù cô rất tức giận nhưng lại chẳng thể làm được gì cả.
Mưa rơi xuống, trắng xóa cả một khu.
" Thiệu Vỹ Khang?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-khong-doi-troi-chung-yeu-toi-/3709522/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.