Cuối cùng thì Nghiên Giai Tuệ được chôn cất ở tại một khu nghĩa trang của thành phố, và cô chẳng thể đi đâu được cả. Chắc là xác của cô ở đâu thì linh hồn cô sẽ ở đó nhỉ?
Nghiên Giai Tuệ buồn chán ngồi bên cạnh mộ của mình rồi lại đi xung quanh định chào hỏi hàng xóm nhưng chẳng thấy ai cả. Chỉ có vài đứa nhóc đang ngồi trên cây mà thôi, chúng thấy cô liền vui vẻ chào hỏi, chúng rủ cô chơi cùng nhưng cô lại lười nên thôi.
" Giai Tuệ, anh đến thăm em đây. "_ Tạ Bất Dật đi tới.
Nghiên Giai Tuệ không nhìn lên, nhưng mũi giày da và giày cao gót màu đỏ đập vào mắt thì cô cũng biết người bên cạnh anh ta là ai. Haha, cô chỉ vừa chôn xuống vài ngày thôi đấy!
Bọn họ vậy mà đã ở bên nhau rồi ư? Ừ nhỉ?
Từ khi cô còn sống thì họ đã qua lại với nhau rồi mà!
" Giai Tuệ, tớ có mang hoa mà cậu thích đến này... Còn có nho mà cậu thích ăn nhất nữa! "
Nguyệt Hạ Lan đặt bó hoa Calla ( loài hoa có ý nghĩa của sắc đẹp lộng lẫy ) cùng giỏ trái cây xuống và thắp cho cô một nén nhang. Nhưng con mẹ nó thật khó ngửi.
" Đến cầu xin tôi không đến hù dọa, nhát ma cô đấy à? "
Nghiên Giai Tuệ nhếch môi khinh bỉ. Cô mà có thể hiện ra hù dọa người khác thì chắc chắn sẽ dọa chết hai người trước mắt này.
" Nếu bây giờ em đã không còn trên đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-khong-doi-troi-chung-yeu-toi-/3709521/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.