Editor: Toả Toả
Ở cổng sân vận động hoang phế, thỉnh thoảng có người đi qua nghe thấy tiếng đánh nhau bằng nấm đắm vang lên từ bên trong, cả người run rẩy một cái rồi vội bước nhanh hơn.
Khoảng nửa tiếng trôi qua, những tiếng động này mới dần dần biến mất.
Bên trong sân vận động lúc này, trên mặt đất có ba Alpha đang nằm ôm bụng và vai.
Phó Chu đứng trước mặt ba người, trên mặt hắn có không ít vết trầy xước và vết thương nhỏ, trên cánh tay để trần cũng có chỗ sưng.
Nhưng hắn không quan tâm đến điều đó, túm lấy cổ áo của một trong ba người, vẻ mặt tràn ngập sự tàn bạo, âm u, đáng sợ: "Sau này nếu tụi mày còn dám tìm đến Beta đó kiếm chuyện thì kết cục sẽ không đơn giản như vậy đâu."
Cánh tay của Phó Chu không biết bị cái gì cắt trúng trong lúc đánh nhau, vết thương khá dài, lúc này máu đỏ tươi theo gân và da chảy xuống, nhỏ lên cây gậy gỗ đã gãy thành hai khúc.
Hắn vứt cây gậy đi, mí mắt cụp xuống: "Nghe rõ chưa?"
Alpha gật đầu khó khăn: "Nghe rõ rồi."
Phó Chu rời khỏi sân vận động, nhẹ nhàng quen thuộc ngồi xe đi đến bệnh viện, kết quả nửa đường đột nhiên nhớ ra một chuyện, sắc mặt thay đổi.
______
Chiều thứ năm, tiếng chuông kết thúc giờ thi toán vang lên, Giang Hành Thâm nộp bài xong đang định thu dọn đồ đạc để rời đi thì thầy Tiền từ phòng thi bên cạnh bước ra, ra hiệu có chuyện muốn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-khong-doi-troi-chung-cho-rang-toi-thich-cau-ta/3564388/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.