Editor: Toả Toả
Thấy thời gian đã trôi qua mười phút, Giang Hành Thâm không cảm thấy chậm, nhưng Lý Hà Ân lại bắt đầu nghi ngờ: "Thằng nhóc này đang sửa soạn gì trong đó vậy?"
"Cậu ấy vừa mới chơi bóng xong, có lẽ hơi mệt." Bình thường Giang Hành Thâm tắm rửa ít nhất cũng phải mười mấy phút, nhưng nghe giọng điệu của Lý Hà Ân, tốc độ tắm của Phó Chu có vẻ rất nhanh.
Thấy cậu giúp Phó Chu tìm lý do, Lý Hà Ân phất tay: "Thôi kệ nó đi."
"Dạ." Giang Hành Thâm lần đầu tiên chủ động tìm chủ đề, cậu nhìn quanh những vật trang trí và tranh vẽ treo trên tường có màu sắc phong phú: "Cô ơi, những thứ trên tường này, con nghe Phó Chu nói đều là do cô trang trí ạ?"
Lý Hà Ân mặc dù đã gần bốn mươi tuổi, nhưng nghe vậy mắt vẫn sáng lên: "Đúng vậy, thế nào?"
"Đẹp ạ." Giang Hành Thâm cười nhẹ.
Lần đầu tiên cậu đến đây, thấy những thứ trên tường đã cảm thấy vô cùng đẹp, chỉ là chưa kịp ngắm lâu, Phó Chu đã nói lời dội gáo nước lạnh.
"Thật sao?!" Niềm vui của Lý Hà Ân lộ rõ trên mặt, phấn khởi nói: "Vẫn là Tiểu Giang có con mắt tinh tường!"
Giang Hành Thâm chăm chú nhìn một lúc: "Nhưng con thấy ở ngoài hình như rất ít gặp những kiểu dáng và phong cách trang trí như thế này."
Ở ngoài tiệm trang sức hoặc cửa hàng đồ trang trí, thiết kế đều đơn điệu và nhàm chán, mỗi kiểu dáng cũng chỉ có hai ba màu, dường như đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-khong-doi-troi-chung-cho-rang-toi-thich-cau-ta/3564387/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.