Minh Tâm tiểu hòa thượng, cái tên này nghe cũng không tồi, nhìn là biết tiểu hòa thượng đúng chất với cái tên, nhìn rất sáng láng, đặt biệt là cái đầu trơn bóng kia.
“ Còn sư huynh?”
“ Ta hả, Tiêu Hạo.”
Trần Quốc Hưng trả lời, Minh Tâm bất giác nhíu mày, ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Trần Quốc Hưng nói.
“ Cái tên đó không thể nào chịu được mệnh cách của sư huynh? Không phải tên thật?”
Trần Quốc Hưng sửng sốt, đang cõng Tống Như Ngọc trên lưng cũng phải quay lại nhìn Minh Tâm tiểu hòa thượng một lượt từ trên xuống dưới.
“ Tuệ nhãn thiên phú.”
“ Sư huynh ánh mắt như đuốc, rất có duyên với phật pháp, sư huynh có muốn theo ta tới Thiên Long Tư tu luyện, đảm bảo huynh sẽ đắc quả chân sư.”
Trần Quốc Hưng lại phải một lần đánh giá lại tiểu hòa thượng Minh Tâm này lại một lần nữa, tâm tư không đơn giản, là một kiểu người thông minh trí tuệ không phải loại thông minh mưu kế, tính toán ám hại kẻ khác, bất quá cũng chẳng phải dễ chọc.
“ Ta tu theo phật pháp của ta, phật pháp của ngươi không phù hợp.”
Trần Quốc Hưng lắc đầu, Minh Tâm hai mắt mở lớn nhìn chăm chú Trần Quốc Hưng, sau đó chắp tay nói.
“ Vậy xin hỏi sư huynh phật pháp của huynh với phật pháp của ta, ai mới là chân lý?”
Trần Quốc Hưng bật cười, cái đầu lắc liên tục nhìn tiểu hòa thượng Minh Tâm.
“ Ngươi có phật của ngươi, ta có phật của ta, không thể so sánh, chân lý không phân chỉ ở lòng người mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ho-vu-tru-thien-dia-sat-than/282934/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.