Càng đi vào sâu bên trong cây cối càng nhiều, rậm rạp um tùm Trần Quốc Hưng nhăn mặt tay cầm một thanh linh khí quơ quơ phát lấy cây cối để lấy đường đi, làm hắn có chút nhớ lại hồi đi phát cây với mẹ ở trên rừng vậy.
“ Mợ mày.”
Trần Quốc Hưng lắc người tránh qua một bên tay trái dơ lên bóp cổ một con rắn màu xanh lục với cái đầu tam giác, cả người con rắn cũng chỉ tầm hai mươi cm, lúc này con rắn xanh lục bị Trần Quốc Hưng bóp cổ liền thè lè cái lưỡi ra bên ngoài hai mắt trợn trắng dã.
“ Lục Minh Xà.”
Chu Tiến Công sợ hãi nhìn con rắn bị Trần Quốc Hưng bóp trong tay, Trần Quốc Hưng còn đang ngờ ngợ vì thấy ghi chép ở đâu rồi nghe Chu Tiến Công nói hắn liền à lên một tiếng.
Lục Minh Xà không phải cái dạng gì yêu thú trâu bò, ngược lại thân thể của chúng rất nhỏ, tu vi càng cao thì thân thể lại càng thu nhỏ, hắn cũng chẳng biết chúng thu nhỏ để làm cái vẹo gì nữa nhưng mà loại này chỉ là cùi mía không đáng nhắc tới, nhưng một suy nghĩ tự nhiên lại nhảy ra, thế mấy con Lục Minh Xà này đẻ kiểu mợ gì nhỉ? Trần Quốc Hưng nhăn cả mặt lại nghĩ tới cảnh một con Lục Minh Xà bằng cái que tăm chổng đít lên đẻ ra một quả trứng to bằng cả một con trâu, chính bản thân Trần Quốc Hưng cũng ngu người vì cái suy nghĩ của mình.
“ Chu Tiến Công, ngươi biết con rắn nhỏ này sinh kiểu gì không vậy?”
Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ho-vu-tru-thien-dia-sat-than/282868/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.