Chúng ta có đoàn đội điều trị riêng, trong nhà đã trang bị phòng chữa bệnh rồi, bố trí thêm thiết bị chữa trị liên quan, sau khi con về cứ ở trong nhà điều dưỡng, đợi sức khỏe con khá hơn, thì đến công ty ba con học hỏi, sau này cứ theo ba con học kinh doanh.
– Đúng vậy, ba phấn đấu cả đời mới có sản nghiệp như hiện giờ, tất cả đều để lại cho con…
Hai người ông một câu bà một câu lên sẵn kế hoạch cuộc đời tương lai cho Lăng Ngạo.
Lăng Ngạo cúi đầu, không nói gì, lời họ nói, anh một câu cũng không nghe vào, trong đầu toàn là Lăng Tuyết, những lời vô tình máu lạnh đó tựa như lưỡi dao, hung hăng cứa vào tim anh…
Tình cảm mười mấy năm, đến giờ hóa thành hư ảo.
Đúng là buồn cười, rất buồn cười…
– Lăng Tuyết, con về rồi à?- Cô Phùng hỏi han Lăng Tuyết- Mọi người đều đang thu dọn đồ đạc, chuẩn bị quay về thành phố Hải, con cũng mau mau dọn đồ đi.
– Quay về thành phố Hải?- Lăng Tuyết ngẩn người- Mọi người đều về hết à?
– Ừ, đều về cả- Hàn Giai ôn hòa nói- Fan meeting bù lại của Hàn Vũ Thần phải ba tháng nữa mới tổ chức, trong ba tháng này tất cả mọi người đều về nước tập dợt, mấy ngày nữa Hàn Vũ Thần cũng sẽ về, tịnh dưỡng ở bệnh viện của gia đình anh ấy.
– À- Lăng Tuyết có hơi hụt hẫng- Tại chị không biết, không ai nói chị biết cả.
– Ngày nào chị cũng bận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3149168/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.