Được, được lắm!
Lăng Ngạo cười thê lương lạnh lẽo, tuy rằng đã có chuẩn bị sẵn, nhưng hiện tại chính tai nghe cô nói những câu này, anh vẫn cảm thấy đau đớn thất vọng khôn cùng.
Anh nghĩ họ vẫn luôn là người thân thiết nhất của nhau trên đời này chứ, chỉ là hiện tại, cô thay lòng rồi.
Vì tên đàn ông này, hoàn toàn thay đổi hết rồi, trở nên tuyệt tình tuyệt nghĩa, không còn chút tình cảm và thể diện gì nữa.
Lăng Tuyết thấy Lăng Ngạo như vậy, không khỏi đau lòng, nhẹ nhàng an ủi:
– Lăng Ngạo à, từ nhỏ chúng ta lớn lên bên nhau, giống như người thân vậy, tình cảm này là không ai thay thế được, chỉ là nó không thể thăng hoa thành tình yêu…
– Đủ rồi, không cần phải nói nữa- Lăng Ngạo hoàn toàn không muốn nghe thêm, anh cười lạnh cắt lời Lăng Tuyết, trào phúng nói- Anh chỉ hỏi em một lần cuối cùng, có phải em đã quyết định sẽ ở bên hắn rồi không?
– Em…- Lăng Tuyết có một thoáng do dự, thật không phải do dự có nên ở bên Thân Đồ Dạ không, mà là đang do dự có nên trả lời thẳng thừng với Lăng Ngạo không, đây không thể nghi ngờ chính là một đòn sát thương và đả kích khác với anh.
Cô do dự khiến Thân Đồ Dạ không hài lòng, tay anh đỡ lưng cô hơi dùng sức, mãnh mẽ nhắc nhở cô về sự tồn tại của anh.
Lăng Tuyết cuối cùng cũng hoàn hồn, kiên định nói với Lăng Ngạo:
– Vâng, em đã quyết định ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3149165/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.