Thân Đồ Dạ thật sự rất mệt, ngủ rất say, thậm chí ngay cả Lăng Tuyết ngủ mơ cứ trở mình cũng không đánh thức được anh, ngủ một mạch đến tận sáng.
Thân Đồ Dạ mơ màng mở mắt, lẳng lặng nhìn Lăng Tuyết đang trong lòng mình, trong thời gian ngắn có chút mụ mị, từ lúc nào lại ôm cô vào lòng, cứ vậy mà ngủ, cả anh cũng chẳng hay biết!
Khó trách ngủ ngon đến vậy, hóa ra vì cô đang ở bên cạnh.
Thân Đồ Dạ cứ lặng lẽ ngắm Lăng Tuyết, bên môi hiện lên độ cung mê người, nhất thời suy nghĩ lung tung, nhớ đến nhiều chi tiết giữa hai người…
Sơ ngộ bất ngờ, đến cú lừa ngoạn mục khi Lăng Tuyết giả dạng thành Cung Thiên Long, rồi cùng nhau đua xe, lại cùng nhau ngắm mặt trời mọc trên đỉnh núi…
Rất nhiều cảnh tượng đan cài vào nhau, lần lượt hiện lên trong đầu, giống như chỉ mới ngày hôm qua.
Thân Đồ Dạ thường tự hỏi lòng mình, tại sao lại thích cô, lại thích cô đến vậy?
Theo lý mà nói, Lăng Tuyết xuất hiện trong đời anh từ lúc bắt đầu đã có mục đích không trong sáng, sở dĩ cô tiếp cận anh mục đích là vì nhà họ Cung, một người như vậy, với tính cách của anh đừng nói là trả thù, ném sang một bên không màng đến tuyệt đối đã là sự nhân từ lớn nhất rồi, nhưng tại sao anh vẫn nhớ mãi không quên, không muốn vuột mất?
Người trước mặt là Lăng Tuyết đó, là cô gái đặc biệt khiến anh mê đắm đó!
Cho dù cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3149105/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.