Với tấm lòng của Hàn Giai, người làm anh trai là Hàn Bắc biết rõ vô cùng, nhưng lại không nói thẳng ra, bởi vì anh càng hiểu tâm tư của Lăng Ngạo hơn.
Lăng Ngạo thích Lăng Tuyết, đây là chuyện ai ai cũng biết, hơn nữa, tình cảm của Lăng Ngạo với Lăng Tuyết không thể so sánh với người bình thường được, Lăng Ngạo là dùng mạng sống để yêu Lăng Tuyết, đây cũng không phải thứ người trần mắt thịt bình thường có thể lay chuyển được!
Cho nên Hàn Bắc luôn khuyên nhủ Hàn Giai, đừng cố chấp u mê nữa, chỉ là Hàn Giai hoàn toàn không nghe vào.
Nhưng Hàn Bắc vẫn rất lo lắng, anh nhìn theo bóng lưng tất tả ra ngoài của cô, vội hỏi Lăng Tuyết:
– Lăng Tuyết, hay em cũng đi cùng thăm Lăng Ngạo đi, lúc chiều Lăng Ngạo hỏi anh, anh còn nói tối em sẽ đến thăm anh ta!
Lăng Tuyết vô thức nhìn thoáng qua cửa phòng, cô đương nhiên muốn đi thăm Lăng Ngạo rồi, chỉ là tối nay nếu ra ngoài, Thân Đồ Dạ nhất định sẽ nổi giận.
Người đàn ông bá đạo đó một khi ngang ngược lên, nagy cả buổi biểu diễn của người ta còn phá hư bảng điện, thì có gì không thể làm chứ?
Lăng Tuyết đành nói:
– Thôi để sáng mai em đến thăm anh ấy, đúng lúc ngày mai rãnh rỗi, em có thể ở lại bệnh viện cả ngày.
– Vậy cũng được, mà tốt nhất em nên nói với anh ta đi, tránh để anh ta mong ngóng, rồi hụt hẫng- Hàn Bắc nhắc nhở.
Lăng Tuyết gật đầu, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3149104/chuong-132-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.