Không biết có phải tối qua xảy ra rất nhiều chuyện, hay vì cơ thể thật sự quá tải, Lăng Tuyết sau khi ngủ liền nằm mơ, lúc thì đua xe, lúc thì rơi xuống vực, nhưng bất luận là cảnh tượng gì, trong mơ luôn ẩn hiện khuôn mặt lạnh lùng ngạo nghễ đầy ma mị của Thân Đồ Dạ…
Cảnh trong mơ, hệt như đang tái hiện lại đêm qua.
Màn đêm, trai đơn gái chiếc, trên núi, gió lạnh vù vù… Tình cảnh thân mật ám muội, giác quan vô cùng chân thật, ngay cả cảm giác khó có thể diễn tả thành lời này cũng rõ nét và sâu sắc, thứ duy nhất không giống tối qua, chính là kết cục cuối cùng.
Lăng Tuyết không đẩy Thân Đồ Dạ ra, mà Thân Đồ Dạ cũng không hề dừng lại động tác…
Anh thật sự đã chiếm hữu cô, cùng cô hòa làm một thể.
Trong mơ, Lăng Tuyết dường như có thể cảm nhận rõ ràng mùi hương đặc trưng trên người Thân Đồ Dạ, anh thở dốc bên tai cô, thì thầm:
– Lăng Tuyết, Lăng Tuyết…
Lăng Tuyết rùng mình, chợt tỉnh giấc, mở to mắt, lại phát hiện Thân Đồ Dạ thực sự đang nằm đè lên người cô, hôn nồng nàn lên vành tai cô…
– Nhất định còn đang nằm mơ, nhất định vậy!
Lăng Tuyết hoảng hốt nói thầm, trái tim vẫn còn đập loạn, sắc mặt đỏ ửng.
– Em thức rồi?- Giọng nói của Thân Đồ Dạ ở bên tai truyền đến, mang theo dục vọng đè nén.
Lăng Tuyết run lên, kinh ngạc trợn mắt, kinh ngạc nhìn anh:
– Thân Đồ Dạ, anh…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3149102/chuong-132-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.