Ấy là lần đầu tớ muốn rời đi.
Tớ nhận ra tớ chẳng thể nào đi chung với các cậu được nữa. Thế giới hai người các cậu không chứa tớ ở trong, các cậu đã tỏ lòng với nhau, tuy các cậu chẳng nói gì, nhưng từng luồng hiểu ngầm ngọt ngào vây quanh ba người chúng ta mãnh liệt, khiến tớ cảm thấy sự tồn tại của tớ thật đáng xấu hổ.
Có lẽ các cậu thấy tớ là người duy nhất biết các cậu quen nhau, nên các cậu chẳng kiêng dè gì mà ái ân mặn nồng trước mặt tớ. Chẳng hạn như ba chúng ta cùng đi với nhau, đi được nửa đường, tớ mới nhận ra các cậu lẳng lặng đi chậm cùng nhau, quàng vai bá cổ lấy nhau, thỉnh thoảng tớ quay đầu lại, bắt gặp các cậu đang hôn nhau mặc kệ thế giới xung quanh.
Tớ cứ ngỡ tớ sẽ là bạn thân của cậu đến khi đôi ta già cả, tính cậu phóng khoáng, thoải mái, không câu nệ tiểu tiết, còn tớ cẩn thận dè dặt, tớ sẽ giúp cậu xử lý những rắc rối cậu gặp… tớ nghĩ, tớ không thể trở thành người cậu yêu, nhưng tớ đảm bảo tớ là người bạn cậu, duy nhất, mà cậu thân nhất.
Tớ cũng từng nghĩ, cậu ấy có thể giành được hai vị trí này trong lòng cậu.
Tớ biến thành một kẻ thứ ba, có cũng được mà không cũng chẳng sao. Lúc này, việc thở cùng một bầu không khí với các cậu thiêu đốt tớ. Chính tớ còn thấy, sự tồn tại của tớ chướng vô cùng.
Tớ chưa bao giờ là người bạn mà cậu thân nhất cả,
Dù đó là chuyện khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ba/1122566/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.