“Cậu nghiên cứu cái này, chẳng lẽ không biết rằng các lỗ đen nhiều chiều hay hệ thống nhiều vật thể có những đặc thù và giới hạn riêng sao?” Câu nói của Cố Dật Lam thốt ra rất tự nhiên.
Cung Sáng vừa định biện hộ cho hướng nghiên cứu vĩ đại của mình vài câu, thì bỗng thấy người đàn ông trước mặt quay sang liếc nhìn cậu thiếu niên đang run rẩy phía sau.
Cung Sáng: ?
Chẳng hiểu sao, ngay lập tức anh ta không còn hứng thú nói gì về vật lý nữa.
Hành động đó với bất kỳ người nào khác thì đều hợp lý… trừ Cố Dật Lam.
Cung Sáng còn nhớ hồi họ đi tập huấn thi đấu các cuộc thi nhóm khi tham gia đội tuyển vật lý của Trường Trung học Số 1.
Lúc đó, Cố Dật Lam là thành viên nhỏ tuổi nhất trong đội, nhưng không thể phủ nhận, hắn cũng là người mạnh nhất.
Những người lớn hơn, coi như tiền bối trong đội, hỏi hắn về đề thi, họ chỉ nhận lại một câu lạnh lùng và thẳng thừng: “Cậu là ai? Có liên quan gì tới tôi đâu.”
Cố Dật Lam thời niên thiếu như một bông hoa đầy gai, chạm vào ai cũng bị nhói.
Kể từ lúc đó, Cung Sáng thường bám theo phía sau, làm “bộ đệm” cho cậu bạn thuở nhỏ ấy.
Nhưng sau này anh mới nhận ra, Cố Dật Lam cơ bản không cần ai làm “bộ đệm”. Trước sức mạnh tuyệt đối, mọi mối quan hệ hay lễ nghĩa đời thường đều trở nên vô nghĩa.
Họ từ trường đến thành phố, rồi tới tỉnh, cuối cùng là vòng quốc gia, đội hình thi đấu luôn thay đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-so-xa-hoi-ket-hon-voi-ke-cuong-kiem-soat/4622826/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.