【Người dùng 1947296: Sao cậu biết vậy?】
【o : Có gì muốn biết không?】
Giọng điệu của đối phương mang theo một sự quen thuộc và cảm giác nắm trọn mọi thứ trong tay, như thể đang nói: “Những gì cậu muốn biết, tôi đều rõ cả.” Chính sự tự tin ấy đã khơi gợi mạnh mẽ tính tò mò trong lòng Tô Trạch Tuế.
Internet và lòng hiếu kỳ vốn đã đủ sức khiến một kẻ mắc chứng sợ giao tiếp mạnh dạn hơn đôi chút, huống hồ lần này đối phương còn chủ động giăng sẵn “cầu trượt” cho cậu.
【o : Tôi ít dùng Ahu, thêm WeChat nhé?】
Trao đổi liên lạc với người lạ quả thực quá k*ch th*ch. Trái tim của Tô Trạch Tuế đập thình thịch, cậu không chịu nổi mà lấy hai tay che kín màn hình điện thoại, cả người run lên, hít ra một hơi thật dài để trấn tĩnh lại.
Cảm xúc vừa dịu xuống đôi chút, cậu lại không kiềm được liếc sang Cố Dật Lam.
Cậu đoán chắc mình đã lộ rõ mồn một.
Quả nhiên, người đàn ông cũng quay đầu nhìn sang, ánh mắt lướt qua gò má cậu, nhướn nhẹ mày, giọng điệu dửng dưng: “Cứ nhìn tôi làm gì?”
Tim Tô Trạch Tuế như ngừng mất một nhịp. Cậu mím đôi môi mềm, lắc đầu lia lịa như trống bỏi, trong lòng guilty vô cùng.
May mắn là Cố Dật Lam không phải kiểu người thích truy hỏi đến cùng.
Tô Trạch Tuế ôm chặt lấy chiếc điện thoại trong tay, phải mất tròn năm phút sau mới dần lấy lại bình tĩnh. Cậu dè dặt nhấc ngón tay ra bắt đầu gõ chữ.
Từ trước đến nay, cậu vẫn dựa theo mấy “chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-so-xa-hoi-ket-hon-voi-ke-cuong-kiem-soat/4622814/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.