Đã tối rồi mà Lâm Huy vẫn được cha mình dắt đi ra ngoài, cậu mở to đôi mắt tròn nhìn ông hỏi:
"Mình đi đâu vậy ba?"
Ông dịu dàng đáp lại: "Qua nhà anh Túc của con, con ở đó một ngày nhé?"
"Sao lại ở lại đó một ngày hả ba?"
"Ba với mẹ có việc nên gửi nhờ con qua nhà anh ấy. Con gõ cửa rồi vô nhà nhé, ba đi trước đây."
Nói rồi quay người vội vã bước đi, Lâm Huy nhìn theo bóng dáng ông rồi lại nhìn cánh cửa trước mặt không hiểu sao lại có chút sợ hãi.
130.
Lâm Quốc đi được vài bước cũng dừng chân quay đầu nhìn lại thấy con mình vẫn chưa bước vào.
Ông rất muốn chạy lại mang con mình đi nhưng đây là cách duy nhất để đứa trẻ lớn lên trong bình an.
Sau việc này có lẻ con sẽ giận ông giữ lắm.
131.
Lâm Huy đưa tay mở cửa nhà Kiều Túc, ngay lập tức cánh cửa liền mở ra.
Sau cánh cửa là Kiều Túc với nụ cười mê người vươn tay ôm lấy Lâm Huy kéo vào trong.
132.
"Bé ngoan, chúng ta chơi trò chơi nhé?"
Kiều Túc ôm Lâm Huy để cậu ngồi lên đùi mình, hắn đặt một nụ hôn lên má cậu.
"Chơi trò gì ạ?" cậu nghiêng đầu nhìn anh.
"Trò cưỡi ngựa, trò này sướng lắm em chơi nhé?"
"Sướng lắm sao ạ?"
"Đúng vậy, chúng ta chơi nhé?" Kiều Túc từng bước dụ dỗ con mồi của mình.
Dù sao con mồi của hắn còn quá nhỏ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-sat-nhan-va-be-ngoc/2653974/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.