Đón nhận sự tàn ác của ta đi.
Mốt phải học 2 tiếng rưỡi anh trời ưi
204.
Lâm Huy bắt đầu hoảng rồi, mấy ngày nay cậu không có mơ thấy Kiều Túc nữa.
Cậu dần dần nhớ hắn, tâm trạng cậu cũng xuống dốc triệt để.
Lâm Huy cả ngày lẫn đêm đều nhớ hắn, bản thân cậu đặt đầu lên gối ép mình ngủ nhưng lúc thì không ngủ được lúc thì ngủ được nhưng không mơ thấy Kiều Túc.
Không những vậy, Lâm Huy cũng dần thấy cha ít xuất hiện. Lần cuối mà cậu gặp ông là một tháng trước.
Khi cậu hỏi mẹ thì bà Lâm chỉ bảo đi công tác mà không trả lời thêm gì.
205.
Hôm nay cậu mở mắt ra nhưng xung quanh rất lạ.
Lâm Huy thức giấc do bị chói mắt, khỉ dậy thì phát hiện mình đang nằm trên một chiếc giường trắng.
Ngồi dậy nhìn thì thấy bản thân đang ở trong một căn phòng sạch sẽ, trắng tinh chỉ có mỗi chiếc giường là Lâm Huy đang ngồi.
Cậu vội đi đến cánh cửa duy nhất trong phòng rồi mở ra nhưng đã bị khóa.
Đây không phải lần đầu mà cậu thấy cảnh này, lúc ở cạnh Kiều Túc khi mơ cậu đã thấy rất nhiều lần nhưng chưa bao giờ trải qua, đây là lần đầu tiên cậu bị vậy.
Lâm Huy bắt đầu sợ hãi lên tiếng hỏi: "Có ai ở đây không?"
Hỏi mà không có ai lên tiếng, cậu liền bắt đầu đập cửa hòng muốn người bên ngoài nghe thấy.
Nhưng gõ mãi mà chẳng có ai mở cửa, tay cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-sat-nhan-va-be-ngoc/2653936/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.