Ngày hôm sau cũng là ngày thứ hai cậu ở đây, những ngày hành hạ bắt đầu.
Bắt đầu từ hình phạt nhẹ nhất.
Viện trưởng bảo rằng: Chẳng ai muốn bán đồ ăn cho người đồng tính cả nên cậu sẽ không được ăn gì.
Cứ thế cậu bị bỏ đói ba ngày chỉ được uống nước để duy trì sự sống mà thôi.
Ngày thứ năm, viện trưởng lại lần nữa xuất hiện.
"Cậu đã suy nghĩ lại chưa?"
Lâm Huy bấy giờ đã gầy hơn trước, môi bị nứt vì thiếu dinh dưỡng nhưng cậu thiếu niên vẫn mạnh mẽ lắc đầu.
Một câu nói cũng không cho họ nghe, họ không xứng.
Viện trưởng thấy vậy thì cười khẩy: "Được, tôi đã cho cậu ba ngày để suy nghĩ kĩ mà cậu vẫn như vậy thì chúng ta sẽ bắt đầu thực hiện biện pháp loại bỏ chất bệnh đồng tính trong người cậu."
208.
Ngồi trong căn phòng trắng, tay Lâm Huy đau đến run rẫy, từng khẽ ngón tay đều xưng đỏ thậm chí có ngón có bật cả máu ra.
Đây vốn chẳng phải chữa bệnh gì cả mà là tra tấn thì đúng hơn.
Những người mặc áo trắng xưng danh bác sĩ kia mang Lâm Huy đến một căn phòng đầy trên mặt tường những dụng cụ tra tấn.
Họ treo cậu lên bức tường trắng.
Ban đầu họ dùng cái kẹp ngón tay dùng để tra tấn những người phụ nữ ngoại tình ở thời xưa.
Họ đeo từng ngón tay của cậu vào từng cái lỗ của cái kẹp ngón tay đó rồi siết chặt lại khiến cho từng ngón tay cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-sat-nhan-va-be-ngoc/2653934/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.