Một lúc sau đó, dưới sự an ủi của hai người cha, Lâm Huy như được tiếp thêm động lực mà mở mắt ra.
Nhưng thay vì nhìn thấy trần nhà trắng của bệnh viện thì là một bầu trời đầy mây đen.
Cậu ngồi dậy nhìn xung quanh, thầm nghĩ bản thân chắc lại đến kí ức của Kiều Túc nữa rồi.
Nhưng xung quanh đã khác hoàn toàn so với khi cậu đến đây lần trước.
Xung quanh toàn màu và những cái xác la liệt trên nền đất. Lâm Huy nhận ra trong đó có những nghiêng cứu viên chuyên đi phẩu thuật cho Kiều Túc.
Những cái xác này đều bị cắt xé lòi nội tạng ra, thậm chí còn có xác mất đầu. Tất cả những cái xác chẳng có cái nào là lành lặn cả.
Lâm Huy không quan tâm được nhiều mà tìm kiếm hình bóng của Kiều Túc.
Quả nhiên cậu thấy được hình bóng quen thuộc đang ngồi trên chiếc ghế nhắm mắt lại, ngạo nghễ như một bậc đế vương.
Bỗng Lâm Huy rùng mình, đôi mắt tối lại. Cậu biết bản thân đang quay về lúc mà cậu không có ở đây.
223.
Chỉ thấy sau khi Lâm Huy biến mất, con quạ vẫn nằm đó không thay đổi gì.
Nhưng chỉ vài phút sau bầu trời bỗng bị mây đen kéo đến che đi, có một luồng gió đen bay đến cuốn lấy con quạ.
Con quạ bị nuốt chửng trong làn khí đen ấy, kèm theo đó còn có tiếng sét đánh rất lớn.
Tim cậu như hẫn đi một nhịp mà nhìn chằm chằm vào luồng khí đen đang không ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-sat-nhan-va-be-ngoc/2653928/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.