Sau đó là một trận huyết tinh xảy ra.
Những sinh vật nữa người nữa thú kia sử dụng lợi thế động vật trong máu của mình mà bắt đầu tấn công những người trong viện nghiêng cứu.
Họ như hóa dại mà cắn xé từng người xong lại nhét thịt nghiêng cứu viên đã chết, bỏ vào miệng nhai ngấu nghiến.
Kiều Túc đứng một bên với gương mặt lạnh nhìn.
Mắt hắn lia qua một góc, thấy ba mẹ con Hà Nghi đang tìm đường trốn.
Hắn bay đến bên ba người họ, trực tiếp đánh ngất bọn họ rồi quay người đi đến đâu đó.
Có một làn gió đen mang ba người Hà Nghi lên chạy theo Kiều Túc.
226.
Lúc Hà Nghi tỉnh dậy đã thấy hai con gái cưng của bà đang bị trói lại, tứ chi giang rộng trên chiếc bàn phẫn thuật.
Bà ta vội chạy đến muốn mở trói nhưng không tài nào mở được.
Hà Nghi vội quan sát xung quanh, thấy Kiều Túc đang ngồi như một vị đế vương ngạo nghễ lạnh lùng nhìn bà ta.
Hà Nghi vì ý nghĩ muốn sống mà quỳ xuống: "Tôi biết chúng tôi làm điều sai trái với cậu nhưng xin hãy tha cho con tôi."
Kiều Túc không quan tâm đến lời cầu xin của bà ta, hắn đứng lên trên tay cầm con dao bén.
Từ từ đi đến bên hai người con gái của Hà Nghi, đúng lúc này cả hai cô con gái đều tỉnh dậy.
Cô con trưởng thấy con dao trước mắt vội liếc nhìn xung quanh xong sợ hãi hét lên.
"Mẹ ơi, cứu con!!"
Hà Ngọc nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-sat-nhan-va-be-ngoc/2653926/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.