Omega phát tình được nghỉ làm bảy ngày. Mặc dù kì phát tình của Thẩm Đại kết thúc trước thời hạn nhưng anh vẫn nghỉ hết thời gian cho phép. Anh không có tâm trạng ở lại căn phòng tràn ngập mùi pheromone chưa tiêu tán, nên nhanh chóng tắm rửa thay đồ chuẩn bị về nhà.
Đi xuống tầng, anh không tránh khỏi việc phải chạm mặt với quản gia.
Chú Hằng không hổ là quản gia chuyên nghiệp, thái độ giữ đúng chừng mực, mặt không đổi sắc, hỏi bằng giọng vô cùng tự nhiên, "Cậu định ra ngoài à? Cơ thể cậu đã hồi phục đâu."
"Không sao, cháu về nhà thôi." Thẩm Đại cũng cố tỏ ra bình thường, song bước chân vội vã đã tố cáo anh.
"Tôi bảo lái xe đưa cậu đi, giờ đang là thời điểm cơ thể cậu suy yếu nhất." Quản gia bổ sung thêm, "Ở đây cũng không tiện bắt xe."
Kì phát tình vừa kết thúc đúng là lúc thể lực của omega suy yếu nhất. Mấy ngày qua liên tục vận động dưới cường độ cao, lại chẳng ăn được gì nhiều. Sau khi hormone rút đi, cảm giác mệt mỏi mới đạt tới cực điểm. Thẩm Đại chỉ đứng nguyên một chỗ mà hai chân đã run lẩy bẩy. Đi ra ngoài với tình trạng hiện tại đúng là không ổn, chỉ là anh muốn lẩn trốn khỏi ngôi nhà này.
Thẩm Đại tiếp tục khước từ, "Không sao đâu chú, cháu gọi xe rồi."
"Để lái xe đưa cậu đi, nghe Tiểu Ngô nói nhà cậu ở rất xa. Nếu thiếu gia mà biết sẽ trách tôi không chăm sóc cậu chu đáo."
Nhắc đến Cù Mạt Dư, Thẩm Đại vô thức muốn phục tùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-san-moi-dinh-cap/966847/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.