Chương trước
Chương sau
"Ông ấy đâm rất sâu, nếu ấn mạnh hơn có thể đâm đến cột sống cổ, lúc đó Vưu Hưng Hải không chỉ mất đi tuyến thể mà còn có thể bị liệt." Cù Mạt Dư nói ngắn gọn tình huống hiện tại cho Thẩm Đại biết.

Thẩm Tần đang bị tạm giam giữ hình sự, bọn họ không gặp được, chỉ có thể trao đổi thông tin qua luật sư.

Thẩm Đại vẫn không thể tin những gì mà mình nghe được. Quả thực Thẩm Tần có đủ động cơ để trả thù Vưu Hưng Hải, nhưng ông ta đến con cá còn không dám giết, một người chưa bao giờ trải qua bạo lực mà có thể dưới tình huống cấp bách dùng dao đâm người khác, phải có bao nhiêu hận thù đây.

"Có phải ông ấy cho rằng những việc này đều do Vưu Hưng Hải làm?"

Thẩm Đại gật đầu, hít một hơi thật sâu: "Không phải muốn giữ bí mật sao, cho nên tôi không giải thích với ông ta, không nghĩ là ông ấy kích động đến như vậy. Sớm biết vậy, tôi..."

"Em không nghĩ đó là hành động bốc đồng." Cù Mạt Dư an ủi: "Anh đừng cảm thấy có lỗi, ông ấy vẫn luôn muốn trả thù, thủ đoạn này không được sẽ có thủ đoạn khác. Điều thực sự kích thích ông ấy là Vưu Hưng Hải dù bị pháp luật trừng phạt, nhưng lại chỉ cần nộp tiền bảo lãnh là được tại ngoại, cái chết của bà ngoại cũng ảnh hưởng tới ông ấy rất nhiều."

Thẩm Đại trầm giọng nói: "Vưu Hưng Hải bị thương nghiêm trọng đến mức nào?"

"Tuyến thể gần như không thể giữ. Bây giờ còn phải xem các dây thần kinh có bị tổn thương nghiêm trọng hay không. Dù sao cũng không nguy hiểm đến tính mạng." Điện thoại của Cù Mạt Dư rung lên, hắn liếc nhìn Wechat, nhướn mày, "Luật sư vừa nói cho em biết, Thẩm Tần khai với cảnh sát, ông ấy mắc bệnh tâm thần, có giấy chẩn đoán của bệnh viện từ nhiều năm trước."

"..."

"Có thật không?"

"Chắc vậy, ông ấy ở bệnh viện một thời gian, khi đó tôi còn nhỏ, không nhớ rõ, sau này bà ngoại tình cờ nói."

"Nếu là thật, việc biện hộ rất có lợi." Cù Mạt Dư vỗ nhẹ lên tay Thẩm Đại: "Chuyện đã xảy ra rồi, chúng ta chỉ có thể cố gắng giảm thiểu tổn thất, giao cho em đi."

Thẩm Đại lấy tay đỡ trán, mệt mỏi nhắm mắt lại. Anh không biết hình dung tâm trạng hiện tại của mình như nào, anh rất hi vọng Vưu Hưng Hải trả giá đắt, anh cũng chắc chắn cả đời không thể tha thứ cho Thẩm Tần, nhưng đây không phải kết cục mà anh muốn.

Có lẽ, đây là kết cục mà Thẩm Tần muốn, ông ấy không thể chấp nhận người đã hủy hoại cuộc đời mình nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.

"Vưu Hưng Hải tự làm tự chịu. Nếu ông ta chấp nhận phá sản, ra nước ngoài nghỉ hưu, chuyện này sẽ không xảy ra." Cù Mạt Dư hừ lạnh một tiếng: "Em vốn định cho ông ta một bài học, nhưng ông ta bây giờ, xem ra cũng không cần thiết nữa."

Thẩm Đại nặng nề thở dài: "Cái kia... Cù Thừa Trần, cậu tính cho hắn bài học gì?"

Cù Mạt Dư liếc nhìn Thẩm Đại, thấy hai mắt của anh nhắm nghiền, nhất thời không đoán được cảm xúc, thận trọng hỏi: "Anh không hài lòng với cách em xử lý sao?"

"Chưa nói đến chuyện hài lòng, tôi chỉ cảm thấy khó hiểu."

"Muốn trừng trị một người, hẳn là nên dùng phương thức khiến hắn khó chịu nhất, anh nói có đúng không?" Cù Mạt Dư cười nhẹ, nhưng ánh mắt lại vô cùng lạnh lùng: "Tống nó vào tù cũng chẳng được bao lâu, chẳng có ý nghĩa gì cả, em đưa nó ra nước ngoài, Tinh Châu đang khai thác thị trường ở ngoại quốc, làm như vậy cậu ta sẽ không làm phiền chúng ta, cũng không xen vào chuyện công ty nữa. Chúng ta đã chịu đựng nó đủ rồi, tốt nhất là như vậy, đời này đừng bao giờ gặp lại nó nữa."

Thẩm Đại xoa xoa lông mày, mệt mỏi nói: "Đó là chuyện của Cù gia các cậu, nếu có tin tức của Thẩm Tần hãy nói cho tôi biết." Anh đứng lên, muốn trở về phòng.

Cù Mạt Dư nắm lấy cổ tay Thẩm Đại, nhẹ nhàng kéo anh ngồi lên đùi mình.

"Cậu..."



"Suỵt, đừng cử động." Cù mạt Dư ôm eo Thẩm Đại: "Em không thể cử động mạnh, vết thương sẽ nứt."

Thẩm Đại nghiêm mặt; "Vậy sao cậu còn không buông tay."

"Em nói mấy câu rồi sẽ buông, được không?"

"..."

"Ngày mai, anh có thể đến bệnh viện cùng em không?"

"Vì sao?"

Cù Mạt Dư cụp mắt, vẻ mặt có chút chán nản: "Hôm qua là buổi đầu em đi phục hồi chức năng, tuyến thể của em dường như đang ngủ say, không có phản ứng, em biết mình không thể thiếu kiên nhẫn, cần có thời gian, cần phải theo tuần tự, điều này bác sĩ có nói, nhưng em... chưa từng bị như vậy, em thừa nhận, em có chút sợ hãi."

Thẩm Đại trầm mặc nhìn Cù Mạt Dư, anh hơi nghiêng đầu, có thể nhìn thấy băng y tế dán sau gáy Cù Mạt Dư, mặc dù có màu da giống miếng dán pheromone nhưng to hơn rất nhiều. Nó che đi một vết thương lớn, lớp vảy bong ra, có thể sẽ để lại một cái sẹo rất dài.

Vết thương này khiến Cù Mạt Dư tạm thời mất đi sức mạnh của Alpha đỉnh cấp, sự mất đu tạm thời này cũng có khả năng trở thành vĩnh viễn. Mặc dù bác sĩ rất lạc quan về khả năng phục hồi của hắn, nhưng thế giới này luôn ngập tràn sự bất trắc.

Lỡ như.

Khuôn mặt Cù Mạt Dư hiện lên sự lo lắng, dường như đây là lần đầu tiên Thẩm Đại nhìn thấy hắn có biểu cảm sợ hãi và mất tự tin đến như vậy. Sức mạnh của Alpha đỉnh cấp vượt xa cả vũ khí sinh học của người phàm, dù không được sử dụng nhưng sự tồn tại của nó đối với bản thân người sở hữu chính là uy quyền, tượng trưng cho thân phận cao quý, là thứ mà người phàm có được sẽ không bao giờ chấp nhận được việc mình mất đi.

Nếu Cù Mạt Dư thực sự mất đi sức mạnh của tuyến thể, Thẩm Đại không thể tưởng tượng nổi. Thực ra anh không để tâm việc Cù Mạt Dư có biến thành Beta hay không, nhưng anh không thể nhìn người đàn ông vô cùng cường đại này sụp đổ. Thẩm Đại thở dài: "Tôi có thể làm gì?"

"Chúng ta đã từng đánh dấu, đó là liên kết cấp cao nhất của pheromone AO, anh lại là người thân cận với em nhất. Bác sĩ nói, cả anh và Khâu Khâu đều có thể giúp em kích thích tuyến thể, để em giải phóng được pheromone." Cù Mạt Dư tha thiết nhìn Thẩm Đại, "A Đại, anh giúp em được không?"

Thẩm Đại nhíu mày: "Tôi không biết làm như thế nào..."

"Bác sĩ sẽ nói cho anh biết." Cù Mạt Dư vuốt nhẹ lưng Thẩm Đại, "Chúng ta nghe theo bác sĩ, có được không?"

"...Được"

Cù Mạt Dư khẽ mỉm cười.

Ngày hôm sau, Thẩm Đại mang theo Khâu Khâu cùng đến bệnh viện.

Cù Mạt Dư vội vàng đi tới nhận lấy xe đẩy: "Sao anh lại đưa Khâu Khâu đến đây? Sớm biết anh mang theo con, em đã bảo tài xế đến đón anh. Trời nắng nóng như thế này, rất bất tiện."

Thẩm Đại khó hiểu nói: "Không phải cậu bảo Khâu Khâu có thể giúp cậu kích thích tuyến thể à?"

"À, đúng vậy." Cù Mạt Dư liếc nhìn bác sĩ, "Bác sĩ đã nói như vậy."

"Mời ngồi." Bác sĩ rất khách khí với Thẩm Đại, thậm chí có phần cung kính.



Thẩm Đại điều chỉnh xe đẩy của Khâu Khâu, để cho đứa nhỏ có thể nằm mà vẫn nhìn thấy người lớn.

"Alpha nhỏ đáng yêu quá." Bác sĩ cười nhìn Khâu Khâu, "Không hề sợ hãi mọi thứ xung quamh."

Thẩm Đại nghiêm túc nhìn bác sĩ: "Khâu Khâu và Cù tổng có quan hệ huyết thống, pheromone của bọn họ hẳn sẽ cộng hưởng nhiều hơn."

"Phải, là như thế này. Lúc trước Cù tổng tới bệnh viện trích một ít tuyến thể, nói rằng muốn dùng làm hương liệu để trấn an cho con. May mắn thay, chút ít dịch tuyến thể đó đã cứu cậu ấy, dịch tuyến trong quá trình phẫu thuật có tác dụng rất lớn." Bác sĩ lấy lòng nói, "Đứa nhỏ chính là ngôi sao may mắn của Cù tổng."

Thẩm Đại không quan tâm đến lời khen, đi thẳng vào vấn đề: "Khâu Khâu phải làm gì để giúp cậu ấy."

"Tuy rằng mức độ kết nối pheromone của quan hệ huyết thống rất cao, nhưng nó không mạnh bằng ký hiệu AO."

Thẩm Đại vừa định nói, bác sĩ đã cắt ngang lời anh: "Tôi biết Thẩm tiên sinh đã xoá sạch ký hiệu, nhưng kể cả khi ký hiệu trên cơ thể không tồn tại, dấu ấn tâm lý mà hai người có vẫn không bao giờ biến mất. Mối liên hệ giữa hai người vẫn luôn ở đó, hai người vẫn có những ảnh hưởng rất lớn đối với nhau, có đúng không?"

Cù Mạt Dư vội vàng gật đầu: "Đương nhiên."

Thẩm Đại nhíu mày, "Bác sĩ, ý ngài là gì."

"Ý tôi là, đứa bé này quá nhỏ, không có ý thức tự chủ, chức năng của tuyến thể cũng chưa phát triển, thực sự cũng không giúp được gì nhiều cho Cù tổng, quan trọng nhất vẫn là cậu."

"Tôi..."

"Khi phục hồi chức năng, chúng ta cần đánh thức các tuyến thể bị tổn thương để chúng tiết ra pheromone. Việc này sẽ được hỗ trợ bằng thuốc và các thiết bị, nhưng quan trọng nhất vẫn là kích thích, kích thích cả về thể chất lẫn tinh thần mới có thể khiến tuyến thể tự phát huy công năng, cậu hiểu ý tôi chứ."

Thẩm Đại khẽ biến sắc, anh liếc nhìn Cù Mạt Dư một cái.

Cù Mạt Dư ho nhẹ một tiếng: "A Đại, anh nghe bác sĩ nói xong đã."

"Cho nên sự tương tác giữa vợ chồng hai người rất quan trọng. Thẩm tiên sinh, anh cần giải phóng nhiều pheromone hơn để kích thích tuyến thể của Cù tổng, đặc biệt là trong thời gian anh phát tình và thời kỳ mẫn cảm của Cù tổng. Hiệu quả sẽ rất tốt."

Thẩm Đại mím môi, tim đập như trống. Những lời này thoạt nghe có lý, nhưng anh vẫn cảm thấy có gì đó không ổn. Pheromone không chỉ có tác dụng tán tỉnh mà còn có tác dụng điều hòa nội tiết và thể chất, nuôi dưỡng con cái, học tập và cạnh tranh,... Pheromone tham dự vào rất nhiều việc, chẳng lẽ nhất thiết phải tham gia cả vào việc "kích thích" sao?

Bác sĩ còn lo mình nói chưa đủ rõ ràng: "Chờ đến khi tuyến thể của Cù tổng có phản ứng tốt, tôi đề xuất dùng một chút thuốc giúp ngài ấy tiến vào kỳ mẫn cảm, trong lúc đó, có thể đánh dấu cậu là tốt nhất. Nếu đánh dấu thành công, chứng tỏ tuyến thể của ngài ấy hoàn toàn..."

"Khoan đã." Thẩm Đại ngắt lời, vẻ mặt không thay đổi: "Bác sĩ, ngài nói nhiều như vậy, ý là quan hệ tình dục có thể kích thích tốt nhất cho tuyến thể của cậu ấy."

Nụ cười của bác sĩ vẫn rất chuyên nghiệp và lịch sự: "Nói như vậy vẫn chưa đúng lắm, ý tôi là, sự tương tác về mặt cảm xúc của cậu có thể kích thích các tuyến thể của ngài ấy nhiều nhất, hành vi tình dục là một phần của biểu hiện cảm xúc." Ông dừng lại một chút, "Một phần rất quan trọng."

Cù Mạt Dư nhìn thấy trên mặt Thẩm Đại toát lên sự xấu hổ cùng nghi hoặc, hắn vội vàng nói: "Tương tác giữa cha con cũng có hiệu quả."

"À, đương nhiên là có, nhưng hiệu quả kém hơn nhiều. Quan trọng nhất vẫn là sự trao đổi pheromone giữa hai vợ chồng."

Thẩm Đại quay đầu nhìn về phía Cù Mạt Dư, ánh mắt trong veo mà sắc bén, tựa như chỉ cần Cù Mạt Dư lộ chút sơ hở, anh sẽ xé rách lớp ngụy trang của hắn ngay lập tức.

Vẻ mặt Cù Mạt Dư vô tội: "Anh quả thực là kích thích lớn nhất đối với em."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.