Thẩm Đại không kịp ngăn cản, Cù Mạt Dư đã lập tức đi đến giường em bé ở bên cạnh, hắn vươn tay, nhẹ nhàng sờ cái đầu nhỏ xù đầy tóc của Khâu Khâu.
Nóng quá, hắn nghĩ. Bác sĩ nói chỉ là sốt bình thường, nhiệt độ hạ xuống sẽ không sao, hắn cũng cảm thấy vấn đề không nghiêm trọng, có ai mà không có bệnh, nhưng nhìn lồng ngực nhỏ nhắn mềm mại Khâu Khâu, sắc mặt hắn rất khó coi. Khuôn mặt em bé đỏ hồng, thở hổn hển một cách khó khăn. Đôi lông mày cứ nhướn lên nhướn xuống, có thể tưởng tượng được Khâu Khâu hẳn đang rất khó chịu, nhưng đứa trẻ vẫn chưa thể nói được, chỉ có thể khóc để trút bỏ sự khó chịu về thể xác.
Hắn đột nhiên cảm thấy lo lắng, đứa con của họ lần đầu tiên trong đời trải qua một trận ốm, cũng là lần đầu tiên hắn phải trải qua loại đau khổ mà hắn ước gì mình không phải chịu đựng. Hắn ngày càng quan tâm đến đứa trẻ này, ngay cả khi hắn vốn không muốn nó, và bất kể từ góc độ hiện tại hay những cân nhắc trong tương lai, sự tồn tại của đứa trẻ này đều là một rắc rối.
Nhưng tâm trạng của hắn đã hoàn toàn thay đổi, hắn mừng vì Thẩm Đại đã sinh ra Khâu Khâu, sau khi giữa họ không có hôn thú hay dấu ấn gì, đứa trẻ này chính là sợi dây ràng buộc mãi mãi không thể xóa nhòa.
Cù Mạt Dư cúi xuống, dùng hai tay đỡ lấy hàng rào cũi, nhất thời không biết làm sao, trước đây hắn chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-san-moi-dinh-cap/3557901/chuong-73.html