Sau một năm, Thẩm Đại phải chuẩn bị tâm lý rất kỹ lưỡng trước khi quay trở lại viện nghiên cứu.
Bản thân anh là học sinh xuất sắc của giáo sư Lưu Tức, nghỉ bệnh một năm, sự nghiệp bị ảnh hưởng không ít, bây giờ anh lại còn về để nộp đơn từ chức. Nếu gặp phải đồng nghiệp cũ thì anh thực sự không biết phải đối mặt như thế nào với những câu hỏi tò mò và những ánh mắt kinh ngạc.
Đã từng là "đại ca" trong phòng thí nghiệm, vốn dĩ anh nên mời mọi người một bữa cơm chia tay. Nhưng nghĩ kỹ lại, anh vẫn hy vọng xử lý chuyện này một cách lặng lẽ thì hơn.
Chuẩn bị xong hết tài liệu, Trình Tử Mai đưa anh đến phòng nhân sự. Theo nguyên tắc thì nhân sự cao cấp như anh sẽ do Lưu Tức quản lý, chỉ cần Lưu Tức phê duyệt, anh có thể chính thức từ chức. Nhưng lí do nghỉ bệnh giả trước kia là do tập đoàn phê chuẩn, nên anh phải hủy bỏ lí do nghỉ bệnh kia thì mới đúng thủ tục. Anh nộp đơn lên công ty, quy trình này phải kéo dài mấy ngày.
Nhờ có sự "yểm hộ" của Trình Tử Mai, ngoại trừ nhân viên phòng nhân sự thì Thẩm Đại không gặp phải người quen nào, nhưng lúc rời đi lại không may đụng mặt Châu Lam.
Thẩm Đại đội mũ lưỡi trai, vành nón kéo che kín mặt, nhưng Châu Lam chỉ cần liếc một cái vẫn có thể nhận ra anh: "Anh Thẩm?"
Thẩm Đại giật mình, cười nói: "Châu Lam, đã lâu không gặp."
"Anh khỏi ốm rồi? Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-san-moi-dinh-cap/3557896/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.