Tô thị dàn xếp ổn thỏa cho nữ nhi, để lại nha hoàn chiếu cố nàng, chính mình đi linh đường.
Sầm Cẩm nằm ở trên sạp, trong lòng rất dày vò.
Từ lúc nàng sống lại ở Trung Dũng hầu phủ đến nay, nguyên thân đã điđược bốn mươi chín ngày, lẽ ra tang lễ sớm nên làm xong rồi... Dù sao vị vương gia phu quân kia của nàng cũng không yêu thích nàng, nghĩ đếncũng sẽ không vì nàng làm lớn mới đúng.
Cũng không nghĩ quan tài của mình lại quàng ở Trấn Nam vương phủ lâu như vậy, dĩ nhiên là quy chế lễ tang vương phi mức cao nhất.
Tiêu Tiềm... Đến cùng đang nghĩ cái gì đây?
Lúc nàng còn sống, hắn khinh thường như vậy, chết rồi lại làm lễ tang trọng thể.
Đây là làm cho ai xem? Rõ ràng có nhiều người biết vợ chồng bọn họ bất hòa, hắn cũng không cần giả bộ tình thâm.
... Lại nói chính mình chết, không qua nổi can hệ với hắn, cho nên mới làm ra như vậy, đổi lấy an tâm?
Sầm Cẩm càng nghĩ càng cảm thấy trên người phát lạnh, không khỏi run lên.
Tô thị lưu lại nha hoàn Thiên Ti, cho rằng nàng sợ lạnh, liền mở tủ quần áo trong khách phòng, lấy thêm giường đệm chăn ra đắp cho nàng, vừanói: “Đằng trước còn phải bận một lúc, cô nương nêu snhư vẫn thấy khôngkhỏe, không bằng ngủ một lúc, chờ chén thuốc kia có tác dụng sẽ thoảimái một ít.”
Sầm Cẩm gật gật đầu, nhắm mắt lại.
Nhưng làm sao ngủ được đây? Bất quá chỉ miên man suy nghĩ thôi.
Nhưng ngự y khai chén thuốc bổ, cũng bỏ thêm dược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-phi-thuong-vi-cong-luoc/179108/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.