Nhận được câu trả lời mà ngàn vạn lần cũng không ngờ tới, mặt Lục Hoài Nam đen như đít nồi. Cô gái này có phải đang giả điên không.
- Tôi không có thời gian đùa giỡn với cô. Tôi hỏi lại, cô là ai?
- Mẹ nói cháu là công chúa mà.
Châu Thanh vừa mếu máo vừa nỉ non giải thích, mẹ nuôi nói cô là công chúa của mẹ, cô không nói dối. Chú này hung dữ quá, trông như quái vật trong truyện cổ tích vậy. Đúng! Chú ta chắc chắn là quái vật, nhìn da chú ta đen chưa kìa, nếu không phải quái vật thì sao da chú ta khác cô như vậy chứ.
Lục Hoài Nam chỉ đành bất lực gọi bác sĩ, dù sao cô ta cũng là bệnh nhân, vẫn là nên gọi bác sĩ.
Không lâu sau đó, bác sĩ cùng y tá đến làm kiểm tra tổng quát cho Châu Thanh. Qua kết quả kiểm tra, cơ thể cô không còn gì đáng ngại, chỉ là vết thương ở đầu làm ảnh hưởng đến não bộ, dẫn đến mất trí nhớ tạm thời. Câu chuyện tưởng chừng chỉ có trong tiểu thuyết đang xảy ra với Châu Thanh, thân hình 24 tuổi nhưng nhận thức lại là đứa trẻ 7 tuổi.
Sau khi nghe chuẩn đoán của bác sĩ, Lục Hoài Nam đại khái cũng nắm được tình hình. Chính anh thật sự cũng không tin chuyện này lại xảy ra, hình như ba anh em nhà anh vừa vô tình rước của nợ vào người rồi.
Đang còn suy nghĩ nên làm gì với cô gái lạ kia thì điện thoại Lục Hoài Nam rung lên, là mẹ anh, Lục phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-khung-nguoi-dien/2522166/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.